Chương trước
Chương sau
Ngụy Việt gật đầu khiêm nhường.

Vài người rời khỏi căn phòng.

Bây giờ, Tần Ninh mới nhìn vào Vạn Khuynh Tuyết đang đứng một bên.

"Tin cô nói là thật ư?"

"Đúng thế!"


Vạn Khuynh Tuyết gật đầu, nói: "Ta nào dám lừa gạt công tử Tần Ninh chứ!"

"Vậy thì tốt".

Tần Ninh cười bảo: "Nếu vậy thì ta nghĩ các ngươi sẽ có hứng thú về chuyện làm ăn của ta với Vạn Thiên các đấy".

"Ồ?"

Lúc này, Vạn Khuynh Tuyết tràn đầy hứng thú.

Chuyện làm ăn mà Tần Ninh nhắc tới có lẽ sẽ không phải phi vụ làm ăn bình thường.

"Dẫn theo nhiều người chút, đi cùng ta đến sơn mạch Thiên Giao đi!"

Tần Ninh đứng dậy, nói: "Đi thôi, đến Thiên Âm cung!"

Hắn vừa nói ra ba chữ Thiên Âm cung.

Ánh mắt của Vạn Khuynh Tuyết và đại sư Lê Lịch đều vô cùng khiếp sợ.

"Bọn họ ở trong sơn mạch Thiên Giao thật ư?", Vạn Khuynh Tuyết kinh ngạc hỏi.

"Có vẻ như Vạn Thiên các tin tức khá linh thông đấy!"

Vạn Khuynh Tuyết không hề giấu diếm, thành thật nói: "Nói thật, lúc trước, phụ thân lựa chọn thành Thiên Giao để thành lập một phân các, là bởi nhận được vài tin tức lẻ tẻ về Thiên Âm cung".

"Nghe đồn rằng, Thiên Âm cung ở ngay trong sơm mạch Thiên Giao, chẳng qua là không ai biết đến thôi!"

"Tần công tử, có thể tìm được nó không vậy?"

"Có ta ở đây, tất nhiên là được rồi!"

Tần Ninh mỉm cười nói: "Ba ngày sau xuất phát!"

"Được!"

...

Cùng lúc đó, ở nội thành Thiên Giao dần trở nên sôi động hơn.

Cảnh tượng tưng bừng này rất khiến cho người ta khó hiểu.

Dù sao, đây chẳng phải là ngày lễ lớn gì, cũng chẳng có hoạt động quan trọng nào, thế nhưng thành Thiên Giao lại bỗng nhiên trở nên náo nhiệt hơn hẳn, điều này rất quái lạ.

Lúc này, thành Thiên Giao, trong một tửu lâu.

Phục Nguyên Hằng thấy người trước mặt mình, không nén nỗi kinh ngạc hỏi: "Tề trưởng lão, sao ông lại đến đây!"

Tề Nguyên!

Ông ta là đại trưởng lão của Phục Ma tông, một vị cường giả cảnh giới Quy Nhất.

"Phụ thân ngươi bảo ta tới dẫn ngươi rời đi".

Tề Nguyên trưởng lão mặc một chiếc áo choàng trắng tinh, tóc dài tung bay, trông có vài phần ngông cuồng.

"Dẫn ta rời đi?"

Vẻ mặt Phục Nguyên Hằng khó lòng tin được, nói: "Xảy ra chuyện lớn gì rồi à? Ta nghe đồn, mấy ngày trước, Thái Ất thiên tông bị ai đó đánh cướp, lẽ nào..."

"Quả thật là có chuyện lớn xảy ra, nhưng đó là chuyện tốt".
Tề Nguyên cười ha hả nói: "Ở trong sơn mạch Thiên Giao, có người nghe được âm thanh thiên nhiên, hơn nữa nó còn liên tục thay đổi".

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.