Chương trước
Chương sau
Chỉ có Tục Cốt Thiên Ngoại đan tương đối đáng tin.

Huyền đan bát phẩm!

Lúc này Tần Ninh tuy là cảnh giới Vạn Nguyên Thần Nguyên.

Nhưng huyền đan bát phẩm đối với hắn mà nói, cũng không phải là vấn đề.

Linh khí dư thừa, hắn có thể cưỡng ép đề cao phẩm chất đan hỏa của mình.


Từng món dược liệu được dọn sạch.

Lò luyện đan lúc này từ từ dâng lửa.

Tần Ninh bắt tay vào làm

Ngụy Việt không nói một lời, không phải là không muốn nói, mà Tần Ninh không hỏi, ông ta không dám nói.

“Tiểu Việt…”

“Tiểu Việt ở đây…”

Nghe thấy tiếng gọi của Tần Ninh, Ngụy Việt lập tức lên tiếng đáp lại.

“Ngươi đi theo ta bao lâu rồi?”

Tần Ninh nhàn nhạt nói.

Một thanh niên thoạt nhìn khoảng hai mươi lăm tuổi dùng một loại giọng nói cực kỳ lão luyện với một người trung niên khoảng bốn mươi tuổi, nói ra lời này tới, thật sự là làm người ta kinh ngạc.

Nhưng lúc này Tần Ninh không cảm thấy đột ngột, Ngụy Việt lại càng thấy hợp lý.

Còn Cốc Tân Nguyệt… Tần Ninh làm gì đều là đúng cả!

“Tiểu Việt từ sáu tuổi được Phong Vương đại nhân thu nhận, gọi là Nhạc Duy, đi theo Phong Vương đại nhân ba năm”.

“U Vương đại nhân khen ngợi Nhạc Duy, ban tên Ngụy Việt. Tiểu Việt từ đó đi theo U Vương, nghiên cứu thuật luyện đan”.

“Có một trăm hai mươi bảy năm!”

Ngụy Việt nghiêm túc trả lời.

“Rồi sau đó U Vương đại nhân rời đi, Tiểu Việt đi theo Phong Vương, ở Lý gia đợi, cho đến…”

Lời Ngụy Việt lúc này ngừng lại.

“Cho đến khi Nhất Phong chết phải không?”

Lúc này Ngụy Việt dập đầu trên đất, vang lên tiếng cộp.

“Ta muốn giết người, có quy tắc của ta”.

Tần Ninh từ từ nói: “Cho ngươi một cơ hội giải thích”.

“Rồi quyết định để cho ngươi chết hay là để cho ngươi sống”.

“Dĩ nhiên ngươi cũng có thể chạy, xem xem Vạn Nhất Thiên và Vạn Cửu Thiên bảo vệ nổi ngươi không!”

“Hay là nói xem hai người họ sẽ vì ngươi mà trở mặt với ta không!”

Ngụy Việt giờ phút này bò lổm ngổm trên đất, run giọng nói: “U Vương đại nhân để cho Tiểu Việt chết, Tiểu Việt chắc chắn sẽ không sống!”

“Ta không muốn để cho ngươi chết, chỉ là muốn… để ngươi cho ta một lời giải thích hợp lý!”

Tần Ninh nghiêng đầu, nhìn về phía Ngụy Việt, nói: “Đứng lên đáp lời đi!”

Lúc này, Ngụy Việt đứng dậy, mồ hôi lạnh sau lưng thấm ướt áo.

Nhìn thấy Tần Ninh vừa luyện chế đan dược, vừa nói chuyện với ông ta, trong lòng ông ta chấn động.

Huyền đan bát phẩm.

Cho dù ông ta ra tay cũng không một công đôi việc được.

Đan thuật của U Vương còn mạnh hơn so với khi đó.

Tuy nói ông ta từ nhỏ được U Vương thu nhận dạy dỗ, nhưng những năm gần đây, từ khi U Vương rời đi, ông ta luôn nghiên cứu thuật luyện đan.
Tự cho rằng trên đại lục Vạn Thiên này, con đường thuật luyện đan không ai có thể vượt qua mình.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.