Chân Võ Xương muốn khóc.
"Cha ta... Tay... Tay con sắp gãy mất..."
"Không sao, gãy thì ta nối lại tay cho", thành chủ Chân Võ thành ngoài cười nhưng trong không cười nói: "Chí ít chút linh tinh ta vẫn cầm ra được".
Chân Võ Xương giờ phút này khóc không ra nước mắt.
"Cha, việc này cha không thể trách ta con được, con vẫn muốn nói cho cha nhưng cha đâu có cho con cơ hội để nói đâu".
"Thật sao?"
Thành chủ Chân Võ thành cười nói: "Vậy là ngươi trách ta!"
Nói xong, sức lực ở tay lại là càng lúc càng lớn.
Chân Võ Xương giờ phút này thật muốn khóc.
Chuyện này có thể trách hắn ta sao?
Hội đấu giá tiếp tục tiến hành...
Mấy món đồ vật tiếp theo tuy nói giá trị mấy ngàn vạn cũng không thấp, nhưng có cái giá năm ngàn vạn trên trời ban nãy nên cũng không khiến người ta kinh ngạc bao nhiêu.
Dần dần, hội đấu giá tiến hành đến món thứ chín.
Một viên đan dược chậm rãi hiện lên ở trước mặt mọi người.
"Đan này tên là về huyền đan Nguyên Thiên".
"Võ giả cảnh giới Quy Nhất đỉnh cao ăn đan dược này vào sẽ nhìn ra con đường ngăn cách việc tiến công đến cảnh giới Thiên Nhân”.
"Cho dù không phải cảnh giới Quy Nhất cửu mạch, ăn vào đan này chí ít có thể trợ giúp ngươi trong con đường sau đó tăng tốc thăng cấp".
"Huyền đan thất phẩm, lại là huyền đan thất phẩm cao cấp nhất, đến từ trong tay Quỷ Đan Vương Ngụy tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315353/chuong-3104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.