Người phụ nữ bay thẳng lên phía trên, nhìn vào bốn nhã gian, mỉm cười nói.
“Nhưng mà hội đấu giá ngày hôm nay, tiểu nữ tử sẽ không nhường cho các ngươi đâu!”
“Huyết Nguyệt Anh, chúng ta cũng không cần ngươi nhường cho!”
Một âm thanh vang lên.
Bên trong căn phòng cuối góc trái, không nhìn thấy bóng người nhưng lại có thể nghe được giọng nói.
Phục Nguyên Hằng cười nói: “Tất cả mọi người đều dựa vào bản lĩnh của mình!”
Huyết Nguyệt Anh mỉm cười quyến rũ, sau đó đi thẳng lên tầng hai, rồi bước vào bên trong nhã gian dành riêng cho Huyết Nguyệt Lâu.
Khắp nơi tụ hội, lúc này, thời gian cũng đã đến.
Mọi người đều ngồi xuống.
Vị trí ở tầng một thì tuỳ ý hơn.
Tất cả đều tự tìm đúng vị trí của mình rồi ngồi xuống, chờ đợi buổi đấu giá bắt đầu.
Giờ phút này, đoàn người của Tần Ninh ở vị trí phía sau.
Đối với việc này, Tần Ninh cũng không mấy để tâm.
Ngồi chỗ nào cũng là ngồi.
Hơn nữa, loại hội đấu giá này, đời này hắn đã tham gia không biết bao nhiêu lần.
Vì thế, chẳng có gì phải để ý cả.
Không lâu sau, một bóng người đi đến trung tâm của đài bán đấu giá.
Trên người khoác một bộ áo dài, dáng người cao ngất, khuôn mặt tuấn lãng.
Là một người thanh niên khá đẹp trai.
“Không ngờ người chủ trì đấu giá lần này lại là một vị tiểu soái ca!”, âm thanh của Huyết Nguyệt Anh vang lên, mang theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315339/chuong-3090.html