"Đại ca đợi thêm năm ngày là được rồi".
Tần Sơn gật đầu.
Hôm nay có cảm giác như mơ.
Đến bây giờ hắn ta đều gần như không kịp phản ứng.
"Tần công tử".
Giờ phút này, Chân Võ Xương đi vào đại sảnh, chắp tay nói: "Ngụy Việt tiên sinh kia quỳ theo tới ngoài cửa, làm sao bây giờ?"
"Hắn ta nếu muốn quỳ thì cứ quỳ, quan tâm làm gì?"
"Thế nhưng...", Chân Võ Xương kêu khổ trong lòng.
Thế nhưng đó là một trong tam vương của Vạn Thiên - Quỷ Đan Vương Ngụy Việt!
Đứng ngạo nghễ tại toàn bộ đại lục Vạn Thiên, sự tồn tại gần với Vương Giả của đại lục Vạn Thiên.
Ông ta cứ quỳ như vậy ở bên ngoài tòa nhà mà Chân Võ thành mua, lỡ mà bị người hiểu lầm thì Chân Võ thành bọn họ...
Còn không bằng một ngón tay của Vạn Thiên các đấy được không?
"Nhưng mà cái gì? Xảy ra chuyện gì, ta chịu trách nhiệm!"
Tần Ninh thản nhiên nói.
Linh Phàm cùng Linh Thiên ở bên thì sửng sốt.
Đã xảy ra chuyện gì?
Làm sao đi ra ngoài nửa ngày mà lại xảy ra chuyện lớn gì rồi?
Ba người cùng nhau đi ra, hai người lập tức quấn lấy, đòi Chân Võ Xương kể chuyện.
Chân Võ Xương giờ phút này muốn nói nhưng là lại không dám, cuối cùng bị cuốn đến phát phiền, chỉ có thể nói: "Hai người các ngươi nhanh chóng báo cho tiên tử Linh Nguyệt đi, Bồ Đề Linh Diệp nhất định phải tìm đến, trả cái giá lớn hơn nữa cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315326/chuong-3077.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.