Khí tức sát phạt lạnh lẽo.
Mạnh mẽ khiến người ta cảm thấy không cách nào ứng phó chính diện, thậm chí không dám nhìn dù chỉ một chút.
Ánh mắt Hoàng Nhất Lôi tập trung vào cơ thể Tần Ninh.
Người thanh niên này!
Chỉ ở linh cảnh Tụ Dương mà có thể ép ông ta đến bước này.
Vô cùng nhục nhã!
Nhưng càng là như thế, ông ta càng cần tỉnh táo lại.
Điều này nói rõ Tần Ninh không tầm thường!
Mạnh mẽ bất phàm!
Ông ta nhất định phải toàn lực ứng phó mới có thể giết chết kẻ này.
"Trảm!"
Thanh kiếm đen trắng trước người Tần Ninh đã chém xuống.
Mà bên kia, khiên lôi trước mặt Hoàng Nhất Lôi không lui giữ mà trực tiếp bắn ra.
Thấy cảnh này, Tần Ninh không chỉ không lùi bước mà còn tấn công trực diện.
Tiếng “vù vù” lúc này đột nhiên vang lên.
Mặt đất nổ tung..
Chém xuống một kiếm.
Thiên băng địa liệt.
Bầu trời ngay lúc này ảm đạm không ánh sáng.
Toàn bộ thế giới phảng phất như trở nên hoàn toàn yên lặng.
Két...
Thanh âm thanh thúy lúc này vang lên.
Khiên lôi trước ngực Hoàng Nhất Lôi xuất hiện một vết nứt.
Mà cùng lúc đó, tượng Thanh Nguyệt ngoài thân Tần Ninh cũng xuất hiện vết rách.
Sắc mặt Hoàng Nhất Lôi hung ác, vung thẳng trường thương về phía Tần Ninh.
Ông ta thấy được Tần Ninh lúc này đã không chịu nổi nữa.
Tượng Thanh Nguyệt đúng là rất mạnh mẽ, là tâm huyết một đời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315160/chuong-2911.html