"Ngươi còn không chịu nổi sức mạnh đó đâu".
Cửu Anh bĩu môi.
"Rồi, không lảm nhảm nữa, ta phải làm chính sự đây".
Tần Ninh không để ý tới Cửu Anh nữa.
Cái tên này hiện tại chắc chắn là không cam tâm tình nguyện.
Tần Ninh cũng không để ý.
Sớm muộn cũng sẽ làm cho nó ngoan ngoãn nghe lời.
Lúc này từng cây ngân châm của cây thánh Thiên Hòe từng đạo ngân châm vào thời khắc này phiêu đãng trên không.
Dưới đáy hồ, thân thể của Dương Phong Hoa cũng đang lơ lửng.
Thời khắc này, mặt ngoài thân thể của Dương Phong Hoa.
Không một tia vảy đen, máu đen trong cơ thể cũng dần dần khôi phục.
"Tần... Chủ thượng!"
Cửu Anh lúc này run rẩy nói: "E là tên nhãi này không sống được nữa đâu?"
"Ta ký sinh trong cơ thể hắn ta, nhưng cả ngày lẫn đêm đều cắn nuốt linh khí của hắn ta”.
Tần Ninh tức giận trừng mắt với Cửu Anh.
Chỉ là Dương Phong Hoa bây giờ thoạt nhìn đúng là gầy yếu không gì sánh được.
Phảng phất lúc nào cũng có thể tắt thở.
Tần Ninh thản nhiên nói: "Tuy nói ngươi cắn nuốt tinh khí của hắn ta, nhưng cũng lại để cho hắn ta một kho báu lớn".
"Mấy năm qua, bởi vì ngươi cắn nuốt nên huyết mạch tự thân của hắn ta không ngừng chống lại để sống sót, cho nên máu tươi cũng nảy sinh sự lột xác, ẩn chứa năng lượng to lớn”.
"Hơn nữa bởi vì ngươi nên khiến cho sự lột xác này vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315030/chuong-2781.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.