Thân thể to lớn phịch một tiếng, rơi vào mặt nước.
Chín cái đầu giờ khắc này ầm ầm rơi xuống.
"Khốn kiếp..."
Cửu Anh thều thào nói.
"Làm sao, không phục à?"
Tần Ninh lúc này cất bước đi tới, khuôn mặt đạm bạc.
"Hung thú Cửu Anh, đang ở thời kỳ còn non, đi theo ta, làm thú cưỡi của ta, cam đoan sớm muộn có một ngày ngươi lên như diều gặp gió, có thể sánh ngang với Long tộc".
"Thôi đi, chỉ bằng ngươi - một tên nhãi ở linh cảnh Hóa Âm?", Cửu Anh hừ một tiếng.
"Linh cảnh Hóa Âm vẫn có thể trị chết ngươi!"
Tần Ninh lơ đễnh.
"Để ta thôi diễn xem nào".
Tần Ninh cười nhìn Cửu Anh: "Ngươi chắc là một quả trứng ấp hóa thành, trong lúc vô tình gặp phải Dương Phong Hoa liền hóa thành dòng nước tiến vào cơ thể hắn ta, để khí huyết của Dương Phong Hoa nuôi dưỡng chính ngươi".
"Dương Phong Hoa dù sao cũng là con trai của Dương Tử Nghiệp ở Nam Ninh Các, thấy tính mệnh con trai mình hấp hối, Dương Tử Nghiệp không tiếc gì mà tiêu tốn vô số thiên tài địa bảo.
"Những thiên tài địa bảo này đều bị ngươi nuốt sạch”.
"Nếu dựa theo đám tạp đàm dị văn của đại lục Vạn Thiên thì chắc là sau khi ngươi thành công đoạt được thân thể của Dương Phong Hoa thì sẽ có thành tựu Cửu Anh nhất mạch".
"Đáng tiếc, ngươi quá đen khi gặp phải ta".
Tần Ninh tươi cười nói.
Thần sắc của hung thú Cửu Anh lúc này trở nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/315026/chuong-2777.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.