Chương trước
Chương sau
"Hơn nữa, thế lực xuất hiện đều là các nhóm thiếu chủ".

"Đám tông chủ của các tông môn còn chưa tới đây".

"Bảy phương này nếu như đến thì e là cảnh giới Vạn Nguyên, cảnh giới Âm Dương cùng cảnh giới Sinh Tử cũng sẽ không ít".

Xương Huy cung kính nói.

Bảy đại thế lực của Tây Lan, Nam Lan, Đông Lan có thể nói là bảy con sói ác của toàn bộ đại lục Thương Lan.


Mà Thanh Ninh Các càng giống như là một con hùng sư.

Bảy phương này cũng không phải là thế lực nhỏ.

Ngoài việc không có cảnh giới Vương Giả tọa trấn ra thì bảy phương liên hợp lại đối đầu Thanh Ninh Các cũng là uy hiếp cực lớn.

Dù sao tuy nói bảy phương mặt ngoài biểu hiện ra là có tông chủ ở cấp bậc cảnh giới Vạn Nguyên.

Nhưng ai cũng biết.

Cái kiểu thế lực tồn tại bao nhiêu vạn năm này, trong tông môn đều có vài lão cổ hủ tọa trấn.

Hoặc là cảnh giới Quy Nhất, thậm chí có thể là cảnh giới Thiên Nhân.

"Bọn họ xem bọn họ, chúng ta nhìn chúng ta, nước sông không phạm nước giếng".

"Đương nhiên, nếu như bị bới móc thì cũng không ngại giết".

Tần Ninh không thèm để ý nói: "Lát sau hai bên chúng ta cứ chia nhau làm việc của mình thôi!"

"Vâng!"

"Vâng!"

Xương Huy cùng Doãn Tinh Vũ rời khỏi nơi đó.

Bên trong gian phòng, Cốc Tân Nguyệt, Lý Nhàn Ngư, Thạch Cảm Đương, Giang Bạch cùng với Dương Phong Hoa và Dương Vũ Huyên lần lượt ngồi xuống.

Tần Ninh nhịn không được mà xoa mi tâm.

Cốc Tân Nguyệt cũng là che miệng cười khẽ.

"Nàng cười cái gì?"

"Xem ra cái kiểu chiêu đãi này khiến chàng không hài lòng?", Cốc Tân Nguyệt cười nói.

"Cũng không phải là hài lòng hay không, chỉ là muốn du sơn ngoạn thủy mà đến Thiên Nhân đạo tràng xem mà thôi, hiện tại lại có một cảm giác... rất kiêu ngạo..."

"Sư tôn chính là nên kiêu ngạo mà!", Thạch Cảm Đương lúc này không thèm để ý nói.

"Ừ!"

Tần Ninh gật đầu nhìn Thạch Cảm Đương: "Dạo này ít tu luyện quá, Sinh Tử tứ kiếp đúng không? Quá yếu, Nhàn Ngư, ngươi cùng Thạch Cảm Đương đi ra bên ngoài tỉ thí một chút đi!"

"Dạ?"

Lý Nhàn Ngư lẩm bẩm: "Nhưng con mới đến Sinh Tử nhị kiếp thôi mà!"

"Có đi không?"

"Đi, đi, đi!"

Lý Nhàn Ngư vội vàng gật đầu.

Nếu hắn ta không đi, e là Tần Ninh sẽ tự mình tiến tới.

Coi như Tần Ninh áp chế đến cùng, bọn họ có ở cùng cảnh giới thì hắn cũng có thể trị gắt gao bọn họ!

Sư huynh đệ hai người đi ra ngoài nhà gỗ rồi giao thủ.

Dương Phong Hoa cùng Dương Vũ Huyên thấy cảnh này thì cười rộ lên.
Ba thầy trò này thật thú vị.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.