Chương trước
Chương sau

"Phong Hoa thiếu gia, Vũ Huyên tiểu thư!"

Chỉ là, vào lúc này, một tiếng gọi ầm ĩ đột nhiên vang lên.

"Doãn phó các chủ, Xương phó các chủ!"

Thấy một đội người đi tới, Dương Phong Hoa cùng Dương Vũ Huyên cũng đi ra phía trước chào hỏi.


"Vị này chính là Tần công tử sao?"

Hai người đứng đầu nhìn về phía Tần Ninh, cung kính thi lễ.

"Tại hạ là Doãn Tinh Vũ".

"Tại hạ là Xương Huy!"

Hai người lúc này tự giới thiệu mình.

"Tây các chủ đã nhắn nhủ chúng ta, mời Tần công tử tới bên này đi".

Dương Phong Hoa cùng Dương Vũ Huyên không khỏi mỉm cười.

Coi như Tần Ninh không đi thì tứ thúc ở Tây Ninh Các sao có thể không nhận được tin tức?

Tần Ninh muốn tránh cũng tránh không thoát.

Doãn Tinh Vũ cùng Xương Huy chính là phó các chủ Tây Ninh Các, cũng là phụ tá đắc lực của Dương Phong Vân, cả hai đều là bá chủ cấp bậc Thánh Nguyên, cảnh giới Vạn Nguyên.

Là sự tồn tại tương đương với các thế lực cao cấp ở Tây Lan, Nam Lan, Đông Lan.

Doãn Tinh Vũ lúc này cung kính nói:"Tây các chủ đại nhân vì có chuyện riêng nên không thể đích thân tới, cho nên cũng nhờ chúng ta gửi lời xin lỗi tới Tần công tử".

"Không sao đâu".

Doãn Tinh Vũ gật đầu.

Lần này, bọn họ nhận đạt được lệnh quan trọng của Dương Phong Vân.

Phải đối xử với Tần Ninh như đối xử với tổng các chủ.

Nếu có ai không phục mà chậm trễ sẽ phải tự chịu hậu quả.

Dương Phong Vân thân là các chủ Tây Ninh Các, trước giờ tính cách ôn hoà, chưa hề trách móc nặng nề gì với với thuộc hạ.

Nhưng lúc này cũng là truyền đạt, ra lệnh từng chữ một.

Doãn Tinh Vũ cùng Xương Huy đến giờ vẫn còn nhớ kỹ biểu cảm của Dương Phong Vân ngay lúc đó.

Không thể tưởng tượng nổi rốt cuộc Tần Ninh có thân phận như thế nào, tôn quý cỡ nào mà để cho Tây các chủ đối đãi cẩn trọng như thế.

Doãn Tinh Vũ cùng Xương Huy dẫn mấy người Tần Ninh đi tới một căn nhà gỗ.

Ba gian nhà gỗ có vẻ là mới được xây dựng.

Bên trong nhà gỗ đồ, dùng trong nhà mới tinh, giường, đệm, chăn đều được chuẩn bị thật tốt.

Xung quanh cũng có không ít nhà gỗ.

Hiển nhiên là người của Tây Ninh Các đã đến đây được một thời gian.

"Tần công tử chịu khó ở chỗ này mấy ngày, chờ đạo tràng mở ra", Doãn Tinh Vũ khách khí nói.

Vừa nói xong, đã có người bưng nước trà ngon lên.

Mùi thơm thơm nhàn nhạt được tỏa ra, kéo dài.

Dương Vũ Huyên không khỏi rung động, nói:"Trà Bách Ô Bích Long! Tứ thúc keo kiệt đến mức cho tới giờ cũng không chịu cho chúng ta nếm thử, thế mà bây giờ lại lấy ra..."

Dương Phong Hoa nghe đến lời này thì mắng rằng: "Huyên Nhi..."
"Ta biết... biết rồi mà, Tần công tử là quý khách mà!"

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.