Nhìn hai người Dương Thanh Vân và phu nhân Tiên Nhân biểu tình giận dữ bất bình.
Hai vợ chồng nhà này ức hiếp người quá đáng.
Tần Ninh đi vào trong sơn cốc, đứng trước một ngôi nhà tranh.
Hắn đẩy cửa vào, bài trí bố cục quen thuộc giống y năm đó.
“Đệ tử Dương Thanh Vân ra mắt sư tôn Tần Ninh!”
Lúc này, Dương Thanh Vân quỳ gối xuống đất, trịnh trọng hành lễ, ba cái dập đầu chín cái bái lạy, lần lượt hành lễ.
“Đứng lên đi!”
Tần Ninh cười nói: “Dù sao cũng là các chủ, đừng giống như trước”.
“Sư phụ!”
Dương Thanh Vân không nhịn được đi lên trước, quỳ sụp xuống đất vang lên tiếng bịch, hai tay ôm chặt lấy hông Tần Ninh.
“Thanh Vân chờ người, chờ đến khổ cực!”
Lúc này Dương Thanh Vân khẽ run người.
Tần Ninh nhất thời dao động.
“Tử Hiên, Phong Vân!”
Dương Thanh Vân nhìn về phía Dương Tử Hiên và Dương Phong Vân, quát lên: “Mau tới ra mắt sư công các con!”
“Sư công!”
“Sư công!”
Hai người Dương Tử Hiên và Dương Phong Vân cung kính hành lễ.
Dương Thanh Vân lại nói: “Năm đó khi sư tôn rời đi, Tử Hiên chỉ là thiếu niên, Tử Nghiệp cũng chỉ là trẻ con”.
“Còn hai đứa nhỏ Phong Thiên và Phong Vân chưa gặp qua sư tôn, đây cũng là lần đầu tiên gặp mặt”.
“Đệ tử đây đã triệu hồi Phong Thiên, đứa bé kia trấn giữ Đông Ninh các, chạy về cần chút thời gian”.
Tần Ninh mở miệng nói: “Không cần làm phiền,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/314948/chuong-2699.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.