Chương trước
Chương sau
“Trước tiên xử lý chuyện bên này đã, ta và ngươi nói chuyện sau!”, Tần Ninh lại nói.

“Ừm!”

Dương Thanh Vân đứng dậy.

“Bình Thanh Thiên!”

“Ứng Long Thăng!”


Dương Thanh Vân mở miệng.

“Từ hôm nay, mười hai vị Thanh Vân Vệ chỉ còn lại mười vị”.

Lời Dương Thanh Vân vừa dứt, bàn tay vung lên.

Hai người Bình Thanh Thiên và Ứng Long Thăng vào lúc này bay lên.

Hai người muốn nói chuyện, nhưng một câu cũng không nói ra được.

Cho dù mắt đầy cầu khẩn, không còn là thần uy trước đó, nhưng lúc này Dương Thanh Vân không thèm để ý.

Bịch bịch...

Hai tiếng nổ tung lúc này vang lên.

Cơ thể hai người hoàn toàn nổ bể.

Lúc này đám người ngậm miệng.

Không ai dám càn rỡ phách lối trước mặt một vị cảnh giới Vương Giả.

Lúc này, thân ảnh mười vị Thanh Vân Vệ và tứ đại phó các chủ dừng lại.

Mà thân ảnh đen trắng cùng xuất hiện với Dương Thanh Vân, lúc này trong tay vác hai người, thân ảnh hạ xuống.

“Sở Mộng Lâm!”

“Sở Thanh Phong!”

Thấy hai người, Tần Ninh khẽ mỉm cười.

“Ra mắt Tần công tử”.

“Ra mắt Tần công tử”.

Hai người giờ phút này, một mực cung kính.

Tần Ninh cũng không nói nhiều.

Dương Thanh Vân nhìn xung quanh, lại hạ lệnh lần nữa.

“Bốn vị phó các chủ dẫn người kiểm tra Thanh Ninh các, phàm là người có liên quan đến Thiên Đế các, đồng loạt giết không tha”.

“Rõ!”

Tứ đại phó các chủ lúc này lần lượt đi ra, cúi người chắp tay nói.

“Tần công tử, đi theo ta”.

“Ừm!”

Dương Thanh Vân dẫn đường, Tần Ninh chắp tay đi, vẻ mặt dửng dưng.

“Còn có ta, còn có ta...”

Một giọng nói lúc này vang lên.

Cuối cùng Thạch Cảm Đương bò từ dưới đất lên.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.