Thạch Cảm Đương mang dáng vẻ không sợ trời không sợ đất, nói: “Ta hiện tại đã là sư đệ của hắn ta, không phải đồ đệ của hắn ta nữa!”
Mấy người cũng đã quen với việc Thạch Cảm Đương “to gan” như vậy, nên đều không để ý.
“Sư tôn khi nào sẽ bắt một phu nhân cho con vậy ạ?”, Thạch Cảm Đương cười nói.
“Ngươi?”
Tần Ninh nhìn Thạch Cảm Đương, nói: “Không phải ngươi muốn tiên nữ sao? Chờ sau này sư tôn ta cho bắt vài tiên nữ đi hạ giới hầu hạ ngươi!”
“Thật?”
“Ta có lừa gạt ngươi bao giờ chưa!”
Thạch Cảm Đương vẻ mặt kích thích.
Tiên nữ!
Hắn ta chưa từng gặp.
Lý Nhàn Ngư lúc này tò mò nói: “Trấn Thiên Vương là ai vậy ạ?”
Vừa rồi Thạch Cảm Đương mới nói một câu.
Thiên Ngoại Tiên.
Con gái Trấn Thiên Vương.
Tiên Nhân!
Thạch Cảm Đương một tay khoác lên vai Lý Nhàn Ngư, cười hì hì nói: “Cảnh giới Vương Giả cũng có phân chia cao thấp, Thiên Vương thuộc dạng tương đối lợi hại”.
“Trấn Thiên Vương là một trong Tứ Đại Thiên Vương, mạnh không lường được”.
“So với sư tôn thì sao?”
“Đương nhiên là không so được!”, Thạch Cảm Đương tức thì nói: “Ngươi có ngốc hay không? Năm đó sư tôn có thể trói con gái Trấn Thiên Vương mà Trấn Thiên Vương còn không dám nói gì”.
“Tứ Đại Thiên Vương đúng là tọa trấn tứ phương, nhưng sư tôn chúng ta lại tọa trấn Thương Lan”.
“Sư tôn không phải Vương, mà là Hoàng!”
Thạch Cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/314874/chuong-2625.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.