Chương trước
Chương sau


“Cục diện này rối rắm, cứ giao ta xử lý”.

Lần này Bắc Lan có thể nói thật sự đại loạn.

Tam đại cự đầu tổn thất thảm hại.

Cảnh giới Sinh Tử vốn cũng không nhiều, bây giờ càng ít hơn.

Vị cảnh giới Sinh Tử Khương Tồn Kiếm này trấn giữ.


Tần Hải và Khương Như Yên cũng là cảnh giới Sinh Tử, tiếp theo đủ để ổn định tụ thế.

Lúc này Khương Tồn Kiếm nhìn về phía Tần Ninh, chắp tay nói: “Tần công tử, nghỉ ngơi trước đã, những cục diện rối rắm này phải từ từ xử lý”.

“Ừm!”

Tần Ninh gật đầu.

Cốc Tân Nguyệt đỡ Tần Ninh, mọi người rời đi.

“Tần công tử”.

Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên.

Vạn Khuynh Tuyết lúc này cười nói: “Tần công tử, ta cũng cáo từ trước”.

“Ừm”.

Ninh Thiên Vũ nhìn về phía Dương Tử Hiên, cười nói: “Dương các chủ lâu ngày không gặp, tu vi tinh tiến không ít”.

“Ninh các chủ cũng vậy!”

Hai người chào hỏi nhau, Vạn Khuynh Tuyết dẫn người của Vạn Thiên các rời khỏi nơi đây.

Dương Tử Hiên nhìn về phía Tần Ninh, nói: “Sư công, người của Vạn Thiên các này…”

“Không việc gì!”

Tần Ninh khoát tay nói: “Chuyện cách nhiều năm, hai cha con Vạn Nhất Thiên và Vạn Cửu Thiên nắm trong tay Vạn Thiên các, có lẽ nhiều chuyện bọn họ biết càng rõ hơn, quay về lại tìm bọn họ!”

“Dạ!”

Dương Tử Hiên gật đầu, không nói thêm nữa.

Thư viện Thái Hư một trận bừa bộn.

Đệ tử thư viện bắt đầu bận rộn.

Những thứ này cũng không liên quan gì đến đám người Tần Ninh.

Bên trong thư viện Thái Hư, một căn nhà không bị liên lụy.

Trong ba tầng, ngoài ba tầng, mấy trăm vệ giáp bảo vệ trên trời dưới đất, có thể nói một con ruồi cũng không bay vào được.

Lý Nhàn Ngư thấy cảnh này, chỉ cảm thấy chấn động không dứt.

Đây lại là ai?

Cốc Tân Nguyệt!

Thạch Cảm Đương!

Dương Tử Hiên!

Căn bản hắn ta không biết.

Đừng nói đến hắn ta, Giang Bạch lúc này mặt cũng ngơ ra.

Tình huống gì đây?

Lúc này ở thư viện, bên trong một căn phòng rộng rãi.

Tần Ninh ngồi trên giường sạp.

Cốc Tân Nguyệt tỉ mỉ lau sạch vết máu bẩn trên người hắn.

Bên trong phòng, Dương Tử Hiên, Thạch Cảm Đương, Lý Nhàn Ngư, Giang Bạch và một thân ảnh khác cũng đang đứng ở đây.

Dương Tử Hiên nhìn Tần Ninh, muốn nói lại thôi.

“Không sao, nói gì thì cứ nói”.

Tần Ninh lấy hồ lô Thôn Linh, uống một hớp rượu lớn, từ từ nói.

Thạch Cảm Đương, Cốc Tân Nguyệt, Dương Tử Hiên đương nhiên là yên tâm.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.