“A?”
Người mặc đồ đen nhìn quanh bốn phía.
Cuối cùng, ánh mắt lão ta dừng lại trên người Tần Ninh.
“Vâng!”
Nhìn thấy Tần Ninh, ánh mắt Chước Diễm tế tự chợt loé.
Lúc này, mọi người mới nhìn thấy rõ thân hình dưới lớp áo choàng đen kia.
Dáng người cũng không khác gì người bình thường, áo choàng đen che kín thân thể làm cho người ta không thể nào nhìn rõ.
Nhưng khuôn mặt lộ ra kia lại vô cùng rõ ràng.
Sơ lược là một khuôn mặt màu nâu sẫm, đôi con ngươi cũng tản ra màu nâu sẫm.
Làn da trên khuôn mặt vô cùng thô ráp.
Hơn nữa, gương mặt lão ta còn có những hoa văn màu đen đan xen vào nhau, trông cực kỳ quái dị.
“Luyện Ngục Ma!”
Vạn Khuynh Tuyết thất thanh nói.
Luyện Ngục Ma!
Trong đại lục Vạn Thiên, nó là một trong năm nhánh của Ma tộc.
Không giống với Ma tộc Lục Tình kia, nhánh Luyện Ngục Ma là một nhánh của Ma tộc có được sự tự chủ.
Thậm chí, nếu xét ở một mức độ nào đó, Ma tộc Lục Tình và Ma tộc Hủ Cốt chẳng qua chỉ là một nhánh lệ thuộc vào Luyện Ngục Ma mà thôi.
Đây cũng là lần đầu tiên Tần Ninh nhìn thấy Luyện Ngục Ma.
Dù sao thì chín vạn năm trước, hắn vẫn chưa từng nghe nói đến tung tích của Luyện Ngục Ma.
“Là ai?”
“Nhanh như vậy đã quên ta rồi?”
Chước Diễm tế tự nhếch miệng cười, mặc dù là nói tiếng người, nhưng nghe vô cùng kỳ quái.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/314716/chuong-2467.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.