Chương trước
Chương sau
Từng va chạm với Tần Ninh.

Nhưng lúc ấy cũng không phải là chân thân xuất hiện.

Mà lần này lại đích thân đến.

“Uông Tồn Kiếm, nói cho cùng thì tính cách của ngươi cũng không phải là cẩn thận mà chỉ là sợ chết mà thôi”.

Thánh Sứ Độc Tu giễu cợt nói: “Thật không biết ngươi đến cảnh giới Sinh Tử lục kiếp kiểu gì nữa!”


“Ngươi...”

“Ha ha, đùa thôi mà, đùa thôi mà”.

Thánh Sứ Độc Tu nhìn hố sâu, nói: “Nhóm Ma tộc dưới lòng đất kia không đợi được nữa rồi”.

“Một trận đại bại ở Cửu U đại lục khiến bọn chúng có vẻ rất tức giận!”

“Một đám nhà quê, chính mình vô dụng lại đi trách chúng ta!”

Nghe đến lời này, Uông Tồn Kiếm lại thản nhiên nói: “Thiên Đế các chúng ta đã hợp tác với Ma tộc thì cũng phải có thành ý chứ”.

“Trận chiến ở Cửu U đại lục thất bại, lần này, đám Luyện Ngục Ma phá vỡ phong ấn dưới đáy sông Thiên Thượng, coi như là ban đại ân cho chúng đi”.

“Nghe nói lần này là cửu tế tự Chước Diễm của Luyện Ngục Ma đích thân ra tay đấy”.

“Tên kia nói lần trước đã thua trong tay Tần Ninh, lần này một mực đòi phá vỡ một thông đạo, tìm Tần Ninh để trút cơn giận dữ”.

Tần Ninh!

Nhắc tới tên này, Độc Tu cũng mang vẻ mặt tức giận.

“Cái thằng nhãi đáng chết, nếu không vì hắn thì Triệu Phương Bân cùng Nhiếp Dương cũng sẽ không chết!”

Thánh Sứ Độc Tu hừ nói: “Ông đây cũng muốn giết hắn”.

Uông Tồn Kiếm nhíu mày, không nhiều lời.

Ông ta vốn bất hòa với Độc Tu, nhưng lần này Thần Sứ đại nhân đã hạ lệnh để hai người bọn họ cùng nhau hành động.

Ông ta cũng không thể không đến.

“Thiên Đế các chúng ta mạnh mẽ như thế, vì sao phải hợp tác với Ma tộc chứ?”, Uông Tồn Kiếm lúc này thật sự không hiểu.

Mặc dù là Thánh Sứ của Thiên Đế các, địa vị cao quý!

Nhưng ông ta cũng không thể biết một vài chuyện cơ mật của Thiên Đế các.

Thánh Sứ Độc Tu lại nhếch miệng cười nói: “Uông Tồn Kiếm, ngươi đúng là quá cẩn thận nên làm gì cũng tỉ mỉ từng tí, ngươi không biết lí do vì sao à?"

“Như kiểu là ngươi biết ấy nhỉ!”

“Ta đúng là có biết đấy”.

Thánh Sứ Độc Tu thần bí nói.



“Nói nghe xem nào!”

Uông Tồn Kiếm nổi lên lòng hiếu kỳ.

“Ngươi cũng biết cách phân chia địa vị ở Thiên Đế các chúng ta rồi đúng không?”

“Đương nhiên là ta biết”.

Uông Tồn Kiếm từ từ nói: “Ba sứ gồm Nhân Sứ, Địa Sứ, Thánh Sứ phụ trách chuyện ngoại giới, suốt ngày bôn ba”.

“Cao hơn Thánh Sứ cũng là cao hơn chúng ta”.
“Thần Sứ đại nhân cai quản một phương, địa vị phi phàm”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.