Nhưng đột nhiên chết bất đắc kỳ tử, không biết là ai giết.
Không ngờ lại chết trong tay Tả Ưng Hùng.
Mà điều khiến người ta rung động ở Ngô Cừu Ngọc là chỉ qua một đêm, từ Niết Bàn tầng một trực tiếp nhảy lên Niết Bàn tầng bảy, đã tạo lên một tầng gợn sóng ở đại lục Thương Lan.
Không ngờ, không ngờ!
Một số võ giả cũng nghe thấy cái tên này, nhìn về phía Tả Ưng Hùng vừa sợ lại vừa kinh hãi.
Ông lão gần đất xa trời này còn mạnh hơn lúc trước, hiện tại chính là cảnh giới Sinh Tử tứ kiếp!
Mà hôm nay Tần Ninh lại giống với Ngô Cừu Ngọc lúc trước sao?
"Lão già kia, nói nhiều lời vô nghĩa làm gì?"
Lúc này Tần Ninh bước ra từng bước, khí thế bộc phát.
Niết Bàn tầng bảy!
So với trước kia thì mạnh hơn mười lần.
Giờ phút này, vẻ mặt Lý Nhàn Ngư cực kỳ hâm mộ.
Tuy bản thân một bước lên trời, đạt tới huyền cảnh Tạo Hóa, sau đó tới linh cảnh Niết Bàn.
Nhưng công lao chủ yếu vẫn là nhờ mở ra vãng sinh đồng tầng một.
Mà sư tôn lại khác.
Sư tôn dựa vào việc tu hành lĩnh ngộ của chính mình!
Lúc này Tả Ưng Hùng không hề lên tiếng.
Nói chuyện này với Tần Ninh làm gì?
Nhưng một thiên kiêu Niết Bàn tầng bảy, lại thêm hơn mười năm nữa, có lẽ Tần Ninh có thể đuổi kịp và vượt qua lão ta, tuy nhiên hôm nay... không thể.
Tả Ưng Hùng lắc đầu, bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/314590/chuong-2341.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.