“Nếu ta phán đoán không sai, khí tức dính trên người ngươi chắc là Ma tộc Tử Dực, Ma tộc Lục Tình, Ma tộc Hủ Cốt, Ma tộc Cự Tí và Ma tộc Xích Huyết”.
“Ngũ đại Ma tộc này chịu sự quản lý của một chi Luyện Ngục Ma, có thể nói tồn tại giống như nô lệ vậy”.
Giang Bạch hiển nhiên biết không ít về Ma tộc.
Những chuyện này Tần Ninh cũng không biết.
“Luyện Ngục Ma chính là một chi Ma tộc xâm phạm nơi này, cửu đại tế tự và một vị trưởng tộc đều là người âm thánh và người dương thánh, bá chủ một phương, là nhân vật cái thế hào hùng!”
Người âm thánh!
Người dương thánh!
Đây là một loại tôn xưng.
Tôn xưng đối với vô địch giả linh cảnh của hai tầng Âm Dương.
Tần Ninh cũng không xoắn xuýt điểm này.
“Nói như vậy, đại lục Vạn Thiên vẫn tồn tại Ma tộc mạnh hơn năm chi này”.
Chỉ là đạt đến nhân vật cái thế hào hùng, vậy thì đối với đại lục Vạn Thiên không tạo được uy hiếp.
Dù sao, trên nhân vật này còn có thiên nhân dày đặc, tồn tại vương giả xưng bá.
“Thú vị…”
Tần Ninh cười một tiếng: “Bất kể họ làm gì, ta sẽ nhổ hết từng cái, đại lục Vạn Thiên có hàng tỷ tỷ sinh linh, không thể bị hủy ở trong tay bọn chúng.
Nghe thấy lời này của Tần Ninh, vẻ mặt Giang Bạch ngẩn ra.
Nhưng ngay sau đó lại lắc đầu cười khổ.
Đã từng có lúc, Linh Tử Hiên cũng như vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/314562/chuong-2313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.