Chương trước
Chương sau
Cường giả cảnh giới Sinh Tử cửu kiếp thiết lập tông môn và xưng bá nhưng lại đột ngột diệt vong, sẽ để lại bao nhiêu bảo bối chứ?

Huyền đan!

Pháp khí!

Thiên tài địa bảo!

Mỗi một món đều làm cho người ta khát vọng.


Oanh...

Đột nhiên, dòng nước sông như bị ai dùng kiếm bổ ra, nước rẽ làm đôi.

Từng ánh sáng màu xanh lóe lên chói lọi.

Gạch đỏ ngói xanh lúc này xuất hiện.

Một tòa cung điện hiện lên trên sông Thiên Thượng.

Mà sau một khắc, tiếng nổ vang vọng.

Lại một tòa cung điện xuất hiện.

Giờ khắc này, vô số người nhìn thấy cảnh đó đều phải nín thở.

Tử Hiên Các!

Xuất thế!



“Xông lên đi!”

Không biết là ai trong đoàn người hô lên một câu.

Đột nhiên, mấy trăm thân ảnh cùng xông vào lòng sông.

“Sư tôn...”

Lý Nhàn Ngư lúc này cũng nóng lòng muốn thử.

Vạn Khuynh Tuyết lúc đầu đã nói.

Tử Hiên Các có ba món chí bảo quan trọng nhất.

Kính Tử Hiên!

Kiếm U Khô!

Niết Hoàn Đan!

Nếu những món đồ này bị người khác tới trước một bước, muốn cướp trở về sẽ rất khó.

“Vội cái gì...”

Tần Ninh nhìn mặt sông, nói: “Tử Hiên Các phủ đầy bụi suốt ba ngàn năm, làm sao có thể nổi lên đơn giản như vậy chứ?”

“A...”

Tần Ninh vừa dứt lời, trong lúc bất chợt liền vang lên từng tiếng kêu thảm thiết.

Mấy trăm tên võ giả mới tới gần, cung điện dập dềnh trên mặt sông đột nhiên tuôn ra những con Huyền thú.

Huyền thú trong sông.

Có hình dạng như mãng xà, toàn thân được bao bởi một lớp vảy màu xanh.

Cũng có con nhìn như con cua lớn, giơ cao đôi càng to khỏe.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.