"Dương Triết Phong!"
Nhìn thấy Dương Triết Phong, hai mắt của Lý Nhàn Ngư đỏ rực.
Em gái của hắn ta mới có ba tuổi mà lại bị Dương Triết Phong trực tiếp giết chết ở ngay trước mặt tất cả mọi người Lý gia.
Bởi thế mà mẫu thân của hắn ta một thân bệnh tật mãi không khoẻ lại, lao lực kiệt sức.
Rời khỏi quê hương chạy trốn đến Cửu U địa lục, nhưng Yểm Nhật tông vẫn không hề buông tha.
Mẫu thân giờ cũng đã chết rồi!
Hai mắt của Lý Nhàn Ngư bây giờ phát ra tia sáng màu đỏ.
"Ta giết ngươi, báo thù cho em gái ta, mẫu thân ta, Lý gia ta!"
Tần Ninh thấy cảnh này lại không khỏi nhíu mày.
"Đào mộ, bảo vệ đồ nhi của ta cho tốt!"
Tần Ninh trực tiếp quát lên: "Nếu nó mà xảy ra chuyện gì thì ta đào hết bảo tàng của ngươi!"
Tần Ninh đột nhiên quát lên một câu đầy khó hiểu khiến tất cả mọi người đều sững sờ.
Thằng nhãi này đang nói chuyện với ai vậy?
Trong đám người, một người trung tuổi trông rất khôi ngô bây giờ bĩu môi.
"Haizz, lại lợi dụng ta, thật đúng là không coi ta là người ngoài mà..."
Đạo Thiên Hành lúc này đã thay đổi dáng vẻ trà trộn vào trong đám người xem náo nhiệt.
Nhưng mà bây giờ xem ra, tình hình của Tần Ninh cũng không được tốt lắm!
Tam đại tông môn có hơn trăm vị linh cảnh Niết Bàn, nếu như đồng loạt ra tay thì Tần Ninh kia ngay cả rắm cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/314508/chuong-2259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.