Chương trước
Chương sau
Nhẹ nhàng lần mò tảng đá, dần dần trên viên đá xuất hiện vết nứt.

Ngay sau đó, tảng đá nứt ra, lúc này, bầu không khí trong phòng dần dần trở nên kỳ quái.

Từ từ, mảnh vụn trên tảng đá rơi đầy trên mặt đất.

Hình dạng của tảng đá màu đỏ sẫm đã thay đổi hoàn toàn.


"Cái này..."

Hô hấp của Lục quản sự bây giờ cũng trở nên dồn dập.

"Thiên sâm Yêu Linh!"

Giờ phút này, bề mặt bên ngoài của tảng đá màu đỏ sẫm đã bong tróc hết, bây giờ đã biến thành một tảng đá có kích cỡ lớn chừng một bàn tay.

Giống như một gốc nhân sâm, phần rễ phía bên dưới sum suê, toàn thân màu đỏ sẫm, có một luồng tinh khí liên tục toát ra, ngửi một cái khiến tinh thần của người ta vô cùng sảng khoái.

Thiên sâm Yêu Linh!

Đối với việc bổ sung khí huyết cho võ giả có thể nói là một loại dược liệu vô cùng tuyệt diệu cao cấp.

Hơn nữa mỗi lần chỉ cần nửa lượng thì cũng đủ để luyện chế ra được một lượng lớn huyền đan cấp tam phẩm.

Một cái thiên sâm Yêu Linh này ít nhất cũng phải nặng hai đến ba cân.

Quan trọng nhất là thứ này rất khó tìm.

Bình thường nó chỉ mọc ở những nơi đã trải qua những cuộc chiến khốc liệt.

Bây giờ nhìn cái thiên sâm Yêu Linh, vẻ mặt của Lục quản sự vô cùng kích động.

"Gốc thiên sâm Yêu Linh này ít nhất cũng phải trị giá một trăm vạn linh thạch trung phẩm", Lục quản sự thở ra một hơi, nói: "Tần công tử đợi một chút, cái này đã vượt quá quyền hạn của Lục mỗ rồi, Lục mỗ phải đi xin phép".

"Tốt nhất nhanh lên".

Tần Ninh thản nhiên nói: "Gốc thiên sâm Yêu Linh này bị huyết thạch giấu kín, khí tức không tiêu biến, bây giờ huyết thạch đã bị phá vỡ thì dược tính có thể tiêu tán bất cứ lúc nào đấy".

"Được được được".

Lục quản sự không nhiều lời lập tức xoay người rời đi, trước khi đi vẫn không quên dặn dò người thị nữ kia phải tiếp đãi hai người Tần Ninh và Lý Nhàn Ngư thật tốt.

Giờ phút này, Lý Nhàn Ngư hoàn toàn ngây ngốc.

Giá khởi điểm là trăm vạn linh thạch?

Một tảng đá dùng một vạn linh thạch mua lại trông chẳng có gì đặc biệt, vậy mà bên trong lại cất giấu một gốc thiên sâm Yêu Linh.

Tần Ninh làm thế nào mà nhìn ra được vậy?

Ban đầu hai người đi vào khu giao dịch tự do, Tần Ninh cũng chỉ trái chơi phải đùa mà thôi...

Thậm chí cái này ngay cả chạm hắn cũng còn chưa chạm vào mà trực tiếp mua đứt luôn...

Đôi mắt nhìn xuyên thấu sao?

Lý Nhàn Ngư nhìn về phía Tần Ninh, bây giờ cười hì hì nói: "Sư tôn, đồ nhi có mắt không tròng, vậy mà lại dám nghi ngờ sư tôn, đúng là đáng đánh mà!"

"Được rồi được rồi!"

Tần Ninh không thèm quan tâm.

Sau này có thời gian sẽ chỉnh đốn tên tiểu tử này.





Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.