“Cha…”
Lý Nhàn Ngư nhìn thấy thi thể kia, nhìn khung cảnh xung quanh, đau buồn khôn xiết.
“Mẹ…”
Gọi một tiếng này xong, Lý Nhàn Ngư không nhịn được nữa nhào vào thi thể của mẫu thân khóc rấm rức.
Thấy cảnh này, Tần Ninh không nhiều lời quay về phía Dương Sóc.
“Vãng sinh đồng giả, tuyệt sinh tử, tố vãng sinh!”
Tần Ninh bình tĩnh nói: “Yểm Nhật tông của các ngươi cũng biết không ít đấy nhỉ?”
“Ngươi đang nói cái gì thế?”
Dương Sóc bây giờ một mặt mơ hồ, nhìn về phía Tần Ninh, giận dữ hét lên: “Ngươi trợ giúp Lý gia, Yểm Nhật tông bọn ta nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi”.
“Ngươi cho rằng ngươi có thể ngăn cản được Yểm Nhật tông bọn ta sao?”
“Không được sao?”
Tần Ninh cũng không nhiều lời, nói: “Xem ra, ngay cả lý do tại sao ngươi phải bắt hai người này ngươi cũng không biết rồi”.
“Nếu đã như thế thì lảm nhảm với ngươi cũng chỉ phí lời”.
“Ngươi muốn làm gì?”
“Ngươi nói xem ta muốn làm gì?”, Tần Ninh nói tiếp: “Đương nhiên là giết ngươi rồi!”
Dương Sóc mặt mũi tái nhợt.
Ông ta không ngờ Tần Ninh sẽ kiên quyết như thế.
Thậm chí ép cung ông ta hắn cũng không làm mà trực tiếp giết chết ông ta luôn.
“Ta biết rất nhiều chuyện!”, Dương Sóc vội vàng nói: “Chỉ cần ngươi bỏ qua cho ta ta sẽ nói tất cả cho ngươi biết!”
“Ta chỉ muốn nghe những chuyện liên quan đến Lý gia mà thôi”.
Tần Ninh bây giờ ngồi xuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/314405/chuong-2156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.