Chương trước
Chương sau
“Vâng, đại ca!”, cậu bé nghe đến lời này thì ảm đạm cúi đầu, bàn tay cũng nắm càng chặt hơn tay của đại ca mình.

Người thanh niên thoạt nhìn vóc người thon dài, một thân quần áo màu xám, không xa hoa mà rất mộc mạc.

Thanh niên có vẻ ngoài anh tuấn, tóc dài buộc gọn sau đầu.

Chỉ là hai mắt của hắn ta lại có vẻ trống rỗng mờ đục, cảm giác như là một người mù.


Bốn phía có một vài thiếu nữ thấy dung mạo đẹp trai của người thanh niên thì không khỏi xao xuyến.

Nhưng thấy đôi mắt kia thì liền từ bỏ ý định.

Ai muốn ở chung với một người mù chứ?

Cậu bé lúc này nắm chặt tay đại ca của mình.

“Lần này đệ xin vào Thanh Vân tông, nhất định phải nỗ lực tu hành”.

Thanh niên lúc này dặn dò: “Chớ cãi nhau với người ta, cũng không nên cậy mạnh hiếu thắng”.

“Đại ca, đệ biết rồi...”

Cậu bé nắm chặt tay, nói: “Huynh yên tâm đi, chờ đệ đến cảnh giới Sinh Tử thì sẽ giết sạch những tên khốn kiếp kia”.

“Thằng nhóc này có giọng điệu cũng không nhỏ nhỉ!”

Một thanh âm cười đùa vang lên, rồi giễu cợt nói: “Cảnh giới Sinh Tử? Cảnh giới Sinh Tử là nhân vật đầu sỏ, toàn bộ đại lục Bắc Thiên cũng không có ai, ngươi đang nằm mơ đấy à!”

Một thanh niên mặc quần áo xa hoa mỉm cười nói: “Có mục tiêu là chuyện tốt, nhưng đừng nên mơ tưởng hão huyền!”

“Ngươi nói cái gì?”

Cậu bé hừ nói: “Sự thành công của võ giả chính là trở nên mạnh mẽ, đến mục tiêu cũng không dám cất cao thì còn tu võ làm gì?”

Cậu bé nói rất có chí khí, khiến mọi người vỗ tay tán thưởng!

Lời nói này vô cùng có lý!

Tên thanh niên kia lúc này hơi xấu hổ, hừ nói: “Vừa rồi ngươi còn nói huyền cảnh Tạo Hóa không là cái thá gì, ta thấy hai người các ngươi chính là đại bất kính với Thanh Vân tông!”

“Ngươi mới là đại bất kính!”

Cậu bé hừ nói: “Huyền cảnh Tạo Hóa vốn không là cái thá gì thật”.

“Ngươi...”

Thanh niên mặc quần áo hoa lệ lúc này tức giận.

“Nhãi con, ngươi biết ta là ai không?”

“Ta là hoàng tử của cương quốc Nam Yến - Yến Bắc Hàn, cương quốc Nam Yến đã gia nhập vào Thanh Vân tông sớm nhất”.

“Ngươi nói bậy như thế, có tin ta khiến ngươi không thể nào tiến vào Thanh Vân tông không hả”.

Yến Bắc Hàn lúc này cười lạnh nói.

“Ngươi khinh người quá đáng!”

“Im miệng đi, Lý Nhàn Phong!”

Lý Nhàn Ngư lúc này quát lớn một tiếng, đôi mắt mù cũng men theo thanh âm mà nhìn về phía Yến Bắc Hàn, chắp tay nói: “Vị huynh đài này, xin lỗi, đệ đệ ta ít ra ngoài xã hội nên nói năng không được dễ nghe”.
“Vậy còn tạm được!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.