Lúc này, dung nham lấp đầy hố sâu, sau ba năm vẫn nóng chảy không ngừng.
Mà xung quanh hố sâu có bốn bóng người đứng yên tĩnh.
Ba năm, bốn con rối cảnh giới Sinh Tử chưa hề chuyển động.
Giống như chưa thấy Tần Ninh chết đi thì cả đời này chúng sẽ đứng ở đây không nhúc nhích.
Phốc...
Đột nhiên, có tiếng dung nham nổ tung.
Một xích sắt từ trong dung nham chạy như bay ra, quấn quanh một con rối, trực tiếp kéo con rối kia vào trong dung nham.
Tiếng ùng ục vang lên, con rối đó đã không còn bất kỳ động tĩnh nào nữa.
Ba con còn lại lập tức lui về sau.
Vút vút vút...
Lại có tám xích sắt từ trong dung nham lao ra cuốn lấy chúng.
Ba con rối nhìn thấy vậy thì ánh mắt trở nên sợ hãi, vội vàng bỏ chạy.
Xích sắt kia chứa khí tức mà bọn chúng không thể dính vào.
Nhưng đã muộn!
Tám xích sắt ràng buộc ba con rối, kéo vào trong dung nham.
Ba con rối không ngừng giãy dụa, nhưng cuối cùng vẫn bị kéo vào trong dung nham.
Lúc này, trong dung nham.
Tần Ninh thở ra: “Nếu như đến linh cảnh Niết Bàn, một sợi xích sắt đủ để kéo bốn tên các ngươi, giờ phải dùng đến chín sợi, đúng là quá mệt mỏi mà...”
Vừa nói, Tần Ninh vừa bước ra, xuất hiện ở bên trên dung nham.
Hiện giờ, Tần Ninh cao một thước tám, bắp thịt trên người cũng không quá vạm vỡ nhưng lại mang một cảm giác rất phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/314379/chuong-2130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.