Hủ Khả lúc này thở dài nói: “Đến bây giờ ngũ mạch chúng ta chỉ biết Ma Thần, cũng không biết Ma Thần hình dạng gì”.
Hủ Khả nói đến đây, vẻ mặt vô cùng tịch mịch.
Bọn họ thoạt nhìn thống lĩnh một phe, được tôn xưng là vương, nhưng trên thực thế thì sao?
Chỉ là con kiến để cho bất kì ai chà đạp.
Rời khỏi gia viên đến vùng đất này, cả ngày chém giết, tình hình hết sức nguy ngập.
Nhất thời Tần Ninh cảm giác những Ma tộc này hình như cũng bị động.
Nhưng đối với điều đó, Tần Ninh không có bất kỳ thông cảm nào.
Để bản thân sống sót thì phải tàn sát loài người, hắn tuyệt đối sẽ không đồng ý.
Lúc này, trước cửa thành có các đội chiến sĩ mặc áo giáp màu đen, nghiêm cẩn dò xét bốn phía.
“Dưới cấp Ma Vương phải đóng quân ở ngoại thành, không được vào thành!”
Một tiếng quát đột nhiên vang lên.
Lời này vừa nói ra, đại quân náo động.
“Hả?”
Hủ Khả lúc này lại kinh ngạc nói: “Trước đây Ma Vương cũng không có tư cách tiến vào nội thành, chỉ có Ma Hoàng cùng
Ma Đế mới có thể đi vào bên trong thành”.
Tần Ninh thầm nghĩ, có thể lần này hai trong ngũ mạch Ma tộc tổn thất thảm trọng nên sẽ xuất hiện một chút sự việc ngoài ý muốn.
Giờ khắc này, bên ngoài thành là đại quân hơn mười vạn, thoạt nhìn uy vũ bất phàm.
Mà đạt tới cấp bậc Ma Vương có đại khái gần vạn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/314346/chuong-2097.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.