Mục Vân lại thở dài: “Tiểu Ninh tử à, con phải bảo trọng rồi, thứ cha có thể giúp con đã nhiều như vậy”.
“Huyết tộc bóng tối…”
“Aiz…”
Mục Vân lại chầm chậm thở dài: “Đám người quỷ mục Thần tộc kia cũng không đứng đắn, hai chủng tộc tinh vực lớn cứ nhìn Vân Giới mênh mông như hổ đói”.
“Chờ lão tử thành vực chủ, ta làm thịt sạch các ngươi!”
Lời nói dần dần biến mất, thân ảnh của Mục Vân từ từ biến mất không thấy…
Lúc thân ảnh Mục Vân biến mất, giữa tinh vực, trong thời không xuất hiện hai thân ảnh.
Một nam một nữ, hình dáng giống với hơn trăm người trước đó.
“Chết hết rồi?”
“Ừm!”
Sắc mặt cô gái có chút lạnh, từ từ nói: “Tên kia lúc vừa mới ra Vân Giới mênh mông, thực lực rất thấp, không đáng để lo”.
“Nhưng bây giờ...”
Người đàn ông lúc này cũng nhức đầu nói: “Mỗi lần phái người tới giết ông ta, ông ta lại có thể giết ngược lại, hơn nữa càng ngày càng mạnh...”
“Người này có thể có được chí bảo kia, nhất định có vận may lớn, hơn nữa lớn gan lỗ mãng, lại không thiếu thận trọng”.
Nhưng cô gái lại hừ nói: “Bất kể như thế nào, không giết chết Mục Vân, vậy sẽ phải diệt Vân Giới mênh mông”.
“Mục Vân chính là thần của Vân Giới mênh mông, thứ ông ta đại diện chính là linh hồn trung tâm của Vân Giới mênh mông, ông ta không chết, Vân Giới không diệt được, chỉ có tìm kiếm lổ hổng không gian, phái vài kẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/314343/chuong-2094.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.