Chương trước
Chương sau
Nếu Tần Ninh có chủ ý xuống lòng đất, đương nhiên là đã chuẩn bị vẹn toàn.

Vai diễn của hắn chính là một vị Ma Vương.

Ma Vương trong Ma tộc dưới lòng đất, địa vị không tính là rất cao, phía trên còn có Ma Hoàng và Ma Đế, hơn nữa Ma Hoàng phân nhỏ thành cấp Tiểu Ma Hoàng và cấp Đại Ma Hoàng.

Nhưng địa vị cũng không thấp.


Dù gì cũng là cấp bậc cảnh giới Thông Thiên, thống lĩnh một phe, không tính là kẻ yếu.

“Hủ Viên, ngươi chưa chết?”

Đột nhiên một giọng nói kinh ngạc vui mừng vang lên.

Lúc này Tần Ninh nhìn bốn phía.

Chiến sĩ Ma tộc vây quanh cửa thông đạo, xấp xỉ ngàn người.

Hơn nữa người người là cấp Ma Tướng.

Ma Tướng chính là cảnh giới Thiên Võ, thống soái một phe, không tính là thấp.

Hủ Viên nhìn về phía người đàn ông mặt thẹo kia, mắt lộ ra một tia mê mang.

“Hủ Viên, ngươi sao đấy?”

Ma Vương kia nhìn về phía Tần Ninh, ngạc nhiên nói: “Ta là Hủ Khả, ngươi không nhận ra ta sao?”

Nghe thấy lời này, Tần Ninh nhất thời chỉ vào đầu, lơ mơ nói: “Bổn vương bị loài người đáng ghét kia đánh trúng đầu, cảm giác rất nhiều chuyện đã quên mất…”

Nghe đến đây, Hủ Khả nhất thời mặt liền biến sắc, cắn răng nói: “Đáng ghét, không ngờ loài người lại phát triển mạnh như vậy, nhất là tên Tần Ninh đó!”

“Cái tên loài người vô liêm sỉ, sớm muộn cũng chết trong tay bọn ta”.

Tần Ninh ngước mắt liếc nhìn Hủ Khả trước mặt.

Hủ Khả đúng không?

Ta nhớ ngươi rồi!

Trong lòng nghĩ như vậy, nhưng bề ngoài Tần Ninh lại tiếp tục nói: “Không sai, cái tên vô liêm sỉ đó, còn có tên khốn Thạch Cảm Đương kia sớm muộn phải cùng giết!”

“Nhưng còn những chiến sĩ khác trở về không?”

Hủ Khả vội vàng dò hỏi.

Nhưng Tần Ninh mặt lộ ra bi ai nói: “Ta hôn mê, kết quả tỉnh lại, phát hiện nhưng người đó đang nghỉ ngơi dưỡng sức, thậm chí còn đâm mấy nhát trên thi thể chiến sĩ Ma tộc, thấy cảnh này ta liền vội vàng rời đi”.

“Có lẽ… không ai sống sót!”

Hủ Khả giận không kìm được, liên tục mắng chửi kịch liệt.

Giống như có thể phun ra đủ lời ác khí.

Ngay sau đó Ma Vương Hủ Khả nhìn về phía Tần Ninh, nói: “Hủ Viên, Ma Đế đại nhân bọn ta trở về Đế Thành, chờ bên Ma tộc Xích Huyết kia dò xét xong rồi lại dự tính tiếp”.

“Hủ Khả…”

Tần Ninh khổ sở nói: “Đầu ta bị đánh nghiêm trọng, rất nhiều chuyện không nhớ rõ lắm, phải làm thế nào cho phải?”

“Vừa rồi nếu không phải ngươi chỉ điểm, ta cũng quên ngươi…”

Hủ Khả vỗ bả vai Tần Ninh một cái, nói: “Yên tâm đi, ngươi và ta đều là thủ hạ của Đại Ma Đế Hủ Đông Minh, chúng ta đều không có ai quản, ngươi đi theo ta là được”.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.