Chương trước
Chương sau
Nếu không phải là bị tước đoạt tinh môn, từ một võ giả tinh mạng trở thành một phế nhân, có lẽ Phong Thần Châu cũng sẽ không mở, trí nhớ chín đời chín kiếp cũng sẽ không xuất hiện dung hợp.

Tần Ninh không khỏi nghĩ đến, phụ đế có lẽ sớm có dự liệu, bản thân tự có một kiếp này.

Suy cho cùng hùng mạnh như phụ đế, toàn bộ bên trong Vân giới, chuyện gì có thể lừa gạt được ông ấy?

Bốn người Cốc Tân Nguyệt, Thạch Cảm Đương, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lúc này đi tới bên cạnh Tần Ninh.


“Một số Tịnh Ma châu còn thừa lại thì phân phát cho ba chỗ trấn thủ thông đạo đi”, Tần Ninh dặn dò.

“Chàng muốn làm gì?”

Cốc Tân Nguyệt nghe ra hàm ý khác trong giọng nói của Tần Ninh.

Tần Ninh giống như cũng không dự tính, cùng nhất đạo với bọn họ.

“Chín vạn năm trước, ta không thể xuống lòng đất thành công, lần này chuẩn bị thử xem lại lần nữa!”

“Không được!”

Cốc Tân Nguyệt lập tức ngăn cản.

“Chàng từng nói, năm đó có một sức phản kháng cực lớn, không để cho chàng tiến vào, bây giờ chàng đi… ngộ nhỡ sức mạnh kia giết chàng thì làm thế nào?”

Lời này vừa nói ra, ba người Thạch Cảm Đương, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi biểu cảm khẽ thay đổi.

Chuyện này Tần Ninh cũng không đề cập với bọn họ.

“Ta chỉ là đi xem một chút!”

Tần Ninh nghiêm túc nói: “Lần này, chưa chắc sẽ như vậy”.

“Hơn nữa Ma tộc chưa trừ diệt, Cửu U đại lục, chưa tới mười vạn năm? Hay là mười mấy ngàn năm? Có lẽ sẽ còn có một trận kiếp nạn, đến lúc đó càng mãnh liệt hơn”.

“Ta ở đây trải qua hai kiếp luân hồi, không nỡ buông bỏ!”

Nghe đến lời này, Cốc Tân Nguyệt nói thẳng: “Vậy bọn ta đi cùng chàng!”

“Các ngươi?”

Tần Ninh nhìn bốn người, lắc đầu một cái.

“Tại sao không được?”, Vân Sương Nhi không hiểu nói.

Tần Ninh cũng không nói như, cơ thể lúc này xương cốt co rút lại, da trên người bắt đầu trở nên khô héo.

Dần dần, trước mặt ba người, Tần Ninh phong thần tuấn dật biến thành giống với một chiến sĩ Ma tộc Hủ Cốt chết già.

“Chàng… chàng sao làm được?”

“Cơ thể đặc thù xương cốt sai vị và huyết mạch nghịch lưu, các ngươi không làm được”.

Năm đó Tần Ninh biên soạn “Thể Thư”, thể thuật thu thập được lại là thiên biến vạn hóa.

Biến hóa nhỏ này vẫn là không thành vấn đề.

“Chàng dạy cho bọn ta mới phải chứ?”, Cốc Tần Nguyệt cố chấp nói.

“Bây giờ các nàng cũng không khả năng học đâu!”

“Chàng cố ý, trước đây dạy cho bọn ta, không phải có thể đi cùng với chàng rồi sao?”
Cốc Tân Nguyệt không phục nói.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.