Chương trước
Chương sau
“Hạ huynh khách khí rồi, tám đại cổ quốc chúng ta xưa nay vẫn là anh em huynh đệ, mà lần này cổ quốc Đại Đồng và cổ quốc Đại Việt của tứ quốc lại bị Thanh Vân tông như thiên lôi sai đâu đánh đấy, sao có thể nhẫn nhịn được chứ?”

“Cái tên Tần Ninh kia mặc dù chém giết hơn mười vị huyền cảnh Tạo Hoá ở trong thiên cung Bắc Thương, thế nhưng linh cảnh Niết Bàn e rằng tên tiểu tử hắn vẫn còn chưa biết”.

Lão ngoan đồng Vệ Thúc Minh của cổ quốc Đại Vệ lúc này cười ha hả nói.


Chuyện xảy ra ở thiên cung Bắc Thiên cũng đã truyền khắp toàn bộ khu vực đại lục Bắc Thiên, danh tiếng bá đạo của Tần Ninh cũng vang vọng khắp đại lục Bắc Thiên.

Chuyện này bọn họ cũng biết.

Nhưng lúc đó chỉ truyền tin Tần Ninh chém giết huyền cảnh Tạo Hoá, còn những người của Thiên Đế các kia thì không ai nhìn thấy.

Hạ Tây Thương lúc này gật đầu nói: “Năm thông đạo lớn nếu như không có bốn cổ quốc lớn của chúng ta thì ta xem chỉ dựa vào tứ đại cổ quốc cổ quốc Đại Đồng, cùng với Thanh Vân tông, Vũ gia và Hoàng Phủ gia sẽ trấn thủ như thế nào?”

“Nghe nói lần này Cổ gia Lĩnh Nam cùng với Hoang gia cũng không điều động người nào cả, xem ra mọi người đều không phục cái tên tiểu tử ở Thanh Vân tông kia”.

Hạ Tây Thương cười lạnh một tiếng.

Chỉ là một tên tiểu tử hơn hai mươi tuổi, tự cho rằng đồ sát được huyền cảnh Tạo Hoá thì có thể xưng vương xưng bá ở Cửu U đại lục, hiệu lệnh được quần hùng sao?

Quá non nớt rồi!

“Sông Địa U chính là nơi vô cùng nguy hiểm, tuy là một thông đạo lớn nhưng lại phải trấn thủ tám phương, để ta xem xem tiểu tử kia có thể tạo nên sóng gió phong ba gì”.

“Lão bất tử Hạ gia, cút ra đây”.

Ầm...

Hạ Tây Thương vừa dứt lời, một tiếng ầm ầm kèm theo tiếng chửi rủa đột nhiên vang lên.

Mặt đất rung chuyển, toàn bộ thành cổ của cổ quốc Đại Hạ lung lay sắp đổ.

Một luồng khí tức áp bách kinh khủng giáng xuống.

“Tên khốn kiếp, khinh người quá đáng!”

Một tiếng quát khẽ lúc này đột nhiên vang lên, thân ảnh vốn ung dung lười nhác của Hạ Tây Thương lúc này bộc phát ra uy áp mạnh mẽ, trực tiếp phóng thích ra.

Ầm...

Phía trên toà thành cổ đột nhiên xuất hiện một thân ảnh.

Thân ảnh của Hạ Tây Thương lướt đi, đứng ngạo nghễ trên không trung nhìn về phía trước.

Tần Ninh toàn thân mặc đồ trắng, quần áo còn trắng hơn tuyết, khoé miệng treo một nụ cười lạnh nhàn nhạt, nhìn về phía trước.

“Biết ta rồi chứ?”

Tần Ninh nhìn Hạ Tây Thương, từ tốn nói.

“Tần Ninh, ngươi giết hại quốc chủ của cổ quốc Đại Hạ chúng ta, hôm nay lại muốn thế nào?”

Nghe đến đây, Tần Ninh chỉ cười nhạo nói: “Cổ quốc Đại Hạ nếu như không làm xằng làm bậy thì ta sẽ không giết người, lý do tại sao Hạ Phương Cơ lại chết thì ngươi còn rõ hơn ta, mấy lão già của Hạ gia chết như thế nào ngươi cũng biết rõ”.
“Khi ấy ngươi không ra tay cũng bởi vì hiểu ta là người có lý!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.