Theo như khẩu quyết của Đại Phần Thiên Bá thể thì linh khí dần dần được phóng thích ra, tiếng oanh tạc bây giờ cũng dần dần vang lên.
Trong cơ thể của Tần Ninh lúc này dường như chưa đầy dung nham, phát ra âm thanh ùng ục, mà bên ngoài lớp da của hắn bắt đầu xuất hiện ánh sáng màu đỏ thẫm.
Tu hành bao giờ cũng tẻ nhạt nhàm chán.
Nhưng Tần Ninh bây giờ trên mặt có xuất hiện biểu cảm thống khổ vô cùng, thi thoảng lại sẽ xuất hiện nụ cười.
Ngày qua ngày, Tần Ninh vẫn luôn ở bên trong Phần Thiên cốc, chưa từng ra ngoài.
Một tiếng đợi này ước chừng chờ nửa tháng.
Trong cốc Phần Thiên đột nhiên vang lên một tiếng quát trầm thấp.
Bùm...
Một tiếng nổ đùng đoàng lúc này truyền ra.
“Thành rồi!”
Nhẹ nhàng thở ra một hơi, Tần Ninh lúc này đứng vững ở bên trong sơn cốc.
Toàn thân từ trên xuống dưới không có kinh khí bao trùm, cũng không có hơi thở Tạo Hóa tăng vọt, Tần Ninh bây giờ bình tĩnh đứng ở bên trong sơn cốc, không nhúc nhích.
Chỉ dùng nhục thể thì bây giờ Tần Ninh cũng đã có thể ngăn cản được sức mạnh của mặt trời nóng bỏng ở bên trong sơn cốc.
Ngọn lửa trên thế gian này được phân ra là tâm hoả, thiên hoả, địa hoả, thú hoả, mộc hoả, vân vân...
Mà trên thực tế, ngọn lửa mạnh mẽ nhất chính là lửa mặt trời.
Mặt trời, bản thân nó có thể được hiểu là một ngọn lửa khổng lồ ở dạng dung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/314241/chuong-1992.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.