Chương trước
Chương sau
Trong những ngày ông ta hôn mê thì đã xảy ra chuyện gì vậy?

Tần Ninh lúc này thấy Thương Bắc Huyền chuyển biến tốt, nói: “Mọi chuyện kết thúc, chúng ta cũng nên rời đi thôi”.

Từ từ, Tần Ninh lại nói: “Thương gia nếu gặp khó khăn thì có thể đến Cửu U đại lục, tìm Thanh Vân tông trợ giúp”.

Một câu nói, lại thắng được ngàn vạn trân bảo!


Đây là một câu bảo đảm của Tần Ninh!

Có hắn nói thế, đại lục Bắc Thiên này còn ai dám trêu chọc Thương gia bọn họ?

Mà Thương gia sẽ có thời gian để phát triển, mở rộng.

“Cảm ơn Tần công tử”.

Thương Bắc Huyền lúc này chắp tay nói: “Những thương tích của ta nhờ có Tần công tử diệu thủ hồi xuân mà khỏi hẳn. Lão phu ghi nhớ kỹ đại ân của Tần công tử với Thương gia!”

Tần Ninh phất tay, không nhiều lời.

“Chuyện đã kết thúc, chúng ta cũng phải rời đi”.

Tần Ninh mỉm cười nói: “E là sau một thời gian ngắn nữa, thành Thương Vân sẽ trở thành một thánh địa tu hành, các người cố gắng quý trọng, nếu có kẻ dám mang lòng chiếm bá, báo tên ta ra là đủ”.

Nói xong, Tần Ninh không nhiều lời nữa, xoay người rời đi.

Người Thương gia đều mang vẻ mặt cảm khái.

Người này đúng là rồng phượng trong loài người!

Bên kia, Thạch Cảm Đương nhìn Thương Nguyệt, cười hì hì nói: “Muội muội Nguyệt Nhi, sau này rảnh rỗi có thể đến Cửu U đại lục thăm ta, ta ở Thanh Vân tông, đó là nơi cực kỳ mạnh mẽ!”

“Ừ!”

Thương Nguyệt có vẻ mặt không nỡ.

“Được, sư tôn đi, ta cũng phải đi đây”.

Thạch Cảm Đương cười khà khà, thân ảnh lóe lên, biến mất...

Bốn bóng người ngồi băng long, cưỡi gió mà đi...

Trên thân băng long, Vân Sương Nhi không nhịn được mà nói: “Công tử, thành Thương Vân sẽ xảy ra những gì vậy?”

“Ừm!”

Tần Ninh gật đầu nói: “Thiên cung Bắc Thương bị ta phong tồn, đã không còn ở đại lục Thương Vân nữa, mà long mạch kia trước giờ bị thiên cung Bắc Thương đè nặng, hiện tại không có thiên cung Bắc Thương, khí thế long mạch sẽ được thả ra”.

“Thành Thương Vân chính là vị trí long thủ của long mạch, tất nhiên là chịu xung kích lớn nhất, thay đổi nhiều nhất rồi”.

Trên thực tế, đây cũng là lý do vì sao Tần Ninh nói Thương gia gặp nạn, có thể tìm Thanh Vân tông.

Một biến cố lớn như thế tất nhiên sẽ hấp dẫn lòng tham của người khác, có lẽ sẽ mang đến tai họa ngập đầu cho Thương gia.

Mà hung danh của hắn vang lên, Thương gia có danh tiếng của hắn thì sẽ không gặp phải nguy nan.

“Rốt cục có thể trở về!”

Thạch Cảm Đương lúc này ở bên trên băng long, thở ra, nói: “Huyền cảnh Tạo Hóa nhị đoạn, quá thoải mái!”

Tần Ninh lúc này cười nói: “Cốc Tân Nguyệt lần này có thể sẽ đến linh cảnh Niết Bàn, hơn nữa về sau, cảnh giới tăng lên sẽ ngày càng nhanh!”

Lời này vừa nói ra, Thạch Cảm Đương trở nên ủ rũ.
Sư tôn thích đả kích hắn ta lắm sao?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.