Lúc này, trong đại sảnh phủ đệ Thương gia là một nhóm các thành viên trung tâm tụ tập.
“Trưởng tộc, rốt cuộc chúng ta nên làm gì mới tốt đây?”
Một tộc lão bất đắc dĩ nói.
“Đây là chuyện riêng của Thương gia chúng ta, Vân gia lần này mượn cơ hội làm khó dễ, chúng ta chỉ có cách rời khỏi
thành Thương Vân thôi”, Thương Lãng lúc này nói với sắc mặt khó coi: “Đây là ý của cha ta”.
“Lẽ nào không thể giao ra mấy người Tần Ninh sao?”
Một tộc lão lại nói.
“Không thể!”
Thương Lãng đột nhiên cao giọng nói: “Mấy người Tần Ninh ban đầu đã cứu Nguyệt Nhi, là ân nhân của Thương gia
chúng ta, sau này bị người của đại lục Hà Bá gây rối cũng là bọn họ đứng ra”.
“Bọn họ vẫn chưa làm gì sai, chúng ta sao có thể làm ra những chuyện vong ân phụ nghĩa được?”
Thương Lãng nói xong, mọi người ở đây đều mặt ủ mày chau.
Đúng vậy!
Nếu như như vậy, chẳng bằng Thương gia bọn họ rời khỏi thành Thương Vân.
“Trưởng tộc, đã như vậy, chúng ta liền rời khỏi nơi đây. Thương gia năm đó cũng quật khởi từ một gia tộc nhỏ, sau này
cũng có thể”. Một đệ tử cao giọng nói.
“Không sai, đệ tử Thương gia chúng ta tuyệt không thỏa hiệp”.
“Đúng vậy!”
Tức thì, từng tiếng gào thét ầm ĩ vang lên.
Thương Lãng lúc này nhìn mọi người, chắp tay nói: “Là Thương Lãng ta vô dụng, khiến cho Thương gia lâm vào cảnh khó khăn”.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/314220/chuong-1971.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.