Chương trước
Chương sau
Từ khi nào mà huyền cảnh Tạo Hoá lại có nhiều đến như này?

Khu vực đại lục Bắc Thiên, mỗi một vị huyền cảnh Tạo Hoá đều giống như nhân vật thần đồng, ngày thường trông thấy một người đã là tốt lắm rồi.

Lần này vì chuyện thiên cung Bắc Thương mở ra mà một phát mười bốn vị nhân vô địch huyền cảnh Tạo Hoá nhất đoạn của bảy đại lục thứ trung tâm cùng xuất hiện.

Thế nhưng vừa rồi đã chết mất sáu người.


Cộng thêm lúc trước chết mất hai người nữa, bây giờ chỉ còn lại sáu người.

Nhưng nếu Lãng Thiên Thánh và Huyết Hủ Sinh xuất hiện, cộng thêm năm vị vô địch huyền cảnh Tạo Hoá vừa đến nữa.

Trước sau ước chừng có khoảng hai mươi mốt vị vô địch huyền cảnh Tạo Hoá đã xuất hiện.

Bảy đại lục thứ trung tâm lần này đúng là đã bỏ ra một số vốn lớn.

Mà tất cả đều là bởi vì người thanh niên đang đứng ở trên bậc thang kia.

Tần Ninh!

Thấy cảnh này, khuôn mặt của Thạch Cảm Đương sững sờ.

Lại có thêm năm tên nữa!

Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lúc này cũng lộ ra vẻ lo lắng.

“Bọn chúng đến đều là tự tìm cái chết hết!”

Thạch Cảm Đương lúc này gào lên một tiếng, quát: “Sư tôn vô địch! Giết chết đám lão già này đi, khinh người quá đáng!”

“Được!”

Tần Ninh lúc này cười cười.

Từ từ nụ cười càng trở nên phóng túng.

“Hôm nay có chết thì ta cũng sẽ để các ngươi được chết một cách rõ ràng”.

Tần Ninh cười nhạo nói: “Lãng Huyền Minh và Huyết Vô Tận sỉ nhục người của ta, ta giết chết bọn chúng, Tần Ninh ta tự nhận không làm gì sai hết”.

“Long Trạch Đào không biết trời cao đất rộng muốn giết ta cướp bảo vật”.

“Ba tên này nếu như không chọc ta ta sẽ không giết bọn chúng”.

“Còn những người khác, nếu như là do ta giết thì ta nhận, còn không phải do ta giết mà dám hắt nước bẩn vào ta thì ta giết không tha!”

Thạch Cảm Đương lập tức quát to: “Sư tô nói nhiều lời vô nghĩa với bọn chúng như thế làm gì? Chúng giết người của chúng ta, cứ làm theo ý mình là được rồi, người đáng chết cứ giết, không phải nhiều lời với bọn chúng làm gì cả”.

Lời này vừa nói ra, cơ thể của Tần Ninh hơi giật mình.

“Ha ha ha...”

Tần Ninh lập tức cười ha ha, nhìn về phía Thạch Cảm Đương nói: “Đồ nhi ngoan, nói đúng lắm, Tần Ninh ta làm bộ quá rồi”.

“Tần Ninh ta giết người thì cần gì phải có lý do cơ chứ?”

Vừa nói xong, Tần Ninh cầm kiếm Đoạn Không trong tay, nắm chặt trụ thiên vị, cơ thể băng hoàng to lớn lúc này phóng thích ra hàn khí vô tận.

Giờ phút này, hơn mười vị huyền cảnh Tạo Hoá xung quanh sắc mặt tái xanh.

“Thạch Thịnh Vũ và Thạch Đông Thiên chết rồi sao?”, sắc mặt của Thạch Kiếm Vân lúc này âm trầm đến đáng sợ.

Hai huyền cảnh Tạo Hoá lớn, hai huyền cảnh Tạo Hoá lớn của Thạch gia chết rồi.
Chuyện này quả thật nghe xong mà rợn người.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.