Chương trước
Chương sau
Mà lúc này, Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi cũng nghe ra sức lực trong lòng Thạch Cảm Đương không đủ.

Đổi lại ngày trước, Thạch Cảm Đương luôn lớn tiếng la hét, sư tôn vô địch, sư tôn đệ nhất.

Nhưng bây giờ lời của Thạch Cảm Đương rõ ràng không giống nhau.

“Sớm biết thì nên mang sư nương Cốc Tân Nguyệt đến…”, lúc này đáy lòng Thạch Cảm Đương có chút hối hận.


Chẳng qua là Cửu U đại lục cách xa đại lục Thương Vân ngàn dặm, bây giờ Cốc Tân Nguyệt cũng không thể nào biết tình hình sư tôn gặp phải.

Hơn nữa Thạch Cảm Đương biết, mấy người Hạ Văn Phủ, Thiên Thanh Nguyệt kia căn bản không phải sư tôn giết.

Đây là có người cố ý vu oan.

Có thể là ai?

Đối phương dám giết người nối nghiệp tương lai của thất đại thế lực, tuyệt đối là trong lòng có tính toán vu oan cho sư tôn.

Thiên Đế các.

Trong lòng Thạch Cảm Đương không khỏi nghĩ đến ba chữ này.

Nếu như là người của Thiên Đế các, vậy thì càng kinh khủng.

Coi như sư tôn một hơi tiêu diệt mấy người này, ngộ nhỡ Thiên Đế các xuất hiện…

Lúc này Thạch Cảm Đương nắm tay, nhìn bốn phía.

Có thể là Thiên Đế các sao?

Người của bọn chúng ở đâu?

Lần này ra điều động là cao thủ cấp bậc Nhân Sứ hay là nhân vật đầu trùm cấp bậc Địa Sứ?

Lúc này sắc mặt Thạch Cảm Đương trở nên nghiêm túc.

Trận chiến này sơ sẩy một cái, khả năng sẽ muôn đời muôn kiếp không trở lại được.

Lúc này Tần Ninh nhìn bốn phía, hờ hững cười nói: “Xem ra, không nhìn thấy thấy máu thì các ngươi thật sự tưởng rằng ta mặc kệ cho các ngươi làm thịt!”

Lời vừa dứt, Tần Ninh di chuyển.



“Ngu dốt!”

Lãng Thiên Thánh cười nhạo một tiếng.

Tần Ninh quát to: “Huyền cảnh Tạo Hoá nhị đoạn còn chơi trò đánh lén, ngươi không ngại mất mặt à?”

“Nghĩ lại cũng đúng, một đám ngu xuẩn bị người ta lợi dụng, vẫn chỉ là một lũ ngu mà thôi, còn tự cho rằng mình đến từ bảy đại lục thứ trung tâm thân phận cao quý hơn người khác một bậc!”

“Chỉ là một huyền cảnh Tạo Hoá mà cũng thật sự coi bản thân mình là một nhân vật lẫy lừng sao!”

Tần Ninh quát mắng vài câu khiến sắc mặt xủa Huyết Hủ Sinh và Lãng Thiên Thánh đều vô cùng khó coi.

Bị người ta lợi dụng?

Bị ai?

Còn ai có thể điều khiển được bọn họ? Lừa gạt bọn họ vậy?

Hai người không nghĩ ngợi nữa, những người khác chết như thế nào bọn họ không biết, nhưng Huyết Vô Tận và Lãng Huyền Minh là do Tần Ninh giết chết, bọn họ không thể nuốt được cục tức này.

Vậy thì phải giết Tần Ninh thôi.
“Xung!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.