“Hơi thở Tạo Hóa!”
Thạch Cảm Đương liền gào lên ầm ĩ.
“Sư tổ, đồ tốt thế này sao người không sớm lấy ra chứ!”
Hơi thở Tạo Hóa!
Chỉ có đầu sỏ cảnh giới Tạo Hóa mới có thể sinh ra.
Hơi thở Tạo Hóa mạnh mẽ, đủ để xoay chuyển càn khôn.
Bên trong linh điêu này ẩn chứa hơi thở Tạo Hóa phong phú, chặt đứt đám xích sắt này chẳng phải là quá dễ dàng hay sao!
Lúc này, Thạch Cảm Đương thoạt nhìn như hai mươi mấy tuổi, trẻ trung tiêu sái.
Mái tóc đen dài, một đôi mắt linh động, mũi cao, nhìn có vẻ thật thà.
“Sư tổ, nhanh lên một chút, nhanh lên một chút, bộ dạng bây giờ là đẹp trai nhất rồi, muộn hơn chút nữa thì con sẽ thành mười mấy tuổi mất, quá non!”
Thạch Cảm Đương không khỏi thúc giục.
Lúc này, mấy trăm người của tứ đại tông môn đã sớm chạy mất dạng.
Tần Ninh, quá kinh khủng!
Có điều, chính vào lúc này, mấy trăm người đó lại bị chém quay về.
Đồ Vạn Sơn cụt tay, máu tươi ngừng chảy, khuôn mặt trắng bệch, Hoắc Thiên Mệnh cùng Hoắc Trung Nhân lúc này, càng có sắc mặt hoảng sợ.
“Ái chà? Còn dám trở về?”
Thạch Cảm Đương la mắng: “Sư tổ, thổi chết bọn chúng, một hơi thở Tạo Hóa, thổi bọn chúng hóa thành tro!”
“Ha ha...”
Đột nhiên, bên trong đoàn người xuất hiện ba bóng dáng đứng lơ lửng giữa không trung.
Người ở giữa thì mỉm cười.
“Thiên Thanh Thạch, à không, gọi ngươi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/313872/chuong-1623.html