Chương trước
Chương sau
Từ từ chặt đứt xích sắt, giống như chặt đứt kinh mạch trong người của Thạch Cảm Đương vậy. Nếu không chịu nổi, Thạch Cảm Đương có thể sẽ chết.

“Chút chuyện nhỏ ấy mà, sư tổ chém tùy thích đi, có thể rời khỏi nơi này...”

“Ối giời ơi...”

Một sợi dây xích bị chặt đứt, cả khuôn mặt Thạch Cảm Đương co quắp, đau đến mức kêu lên oai oái.


Thấy vậy, Tần Ninh có chút không nỡ.

“Thiên Đế các khốn kiếp, sớm muộn ta cũng sẽ lột da bọn chúng!”

“Sư tổ, để con lột da chúng cho, nhưng người nhẹ tay chút được không...”

Tần Ninh không nhiều lời, linh kiếm Long Cốt Nguyệt vào thời khắc này, lóng lánh vô số ánh sáng.

Thanh âm keng keng vang lên từng đợt.

Xích sắt quấn quanh người Thạch Cảm Đương không ngừng đứt ra.

“Sư tổ, sư tổ, mau dừng tay!”

Thạch Cảm Đương lúc này đã đau đến chết lặng.

“Sao?”

Thạch Cảm Đương tiếp tục nói: “Người xem bốn phía kìa, đừng chém, đừng chém nữa!”

Lời này vừa nói ra, Tần Ninh nhìn bốn phía.

Không biết từ lúc nào, khi xích sắt nứt ra, không gian bốn phía lại trở nên vặn vẹo.

Không gian vặn vẹo đó chiếu ra ánh sáng tụ đến quanh người Thạch Cảm Đương.

Mà dần dần, trên bề mặt thân thể của Thạch Cảm Đương, râu trắng không còn, làn da khô ráp lúc này dần trở nên nhẵn nhụi.

“Hả?”

Thạch Cảm Đương tức thì mừng rỡ vạn phần, cười ha ha nói: “Đừng dừng, đừng dừng, sư tổ, nhanh lên một chút, nhanh lên một chút”.

“Ông đây sắp cải lão hoàn đồng rồi!”

“Ngươi chắc chắn chứ?”

Tần Ninh lại nói: “Nếu ta đoán không sai, nơi đây có thời không khác hẳn thế giới bên ngoài, nếu như tiếp tục, ngươi có thể sẽ biến về mấy chục tuổi, mười mấy tuổi, vài tuổi, thậm chí là biến thành một con con nòng nọc!”

Lời này vừa nói ra, Thạch Cảm Đương tức thì biến đổi sắc mặt.

“Con nòng nọc... Con nòng nọc...”

Thạch Cảm Đương hét lớn một tiếng: “Không muốn không muốn đâu, ông đây không muốn thành con nòng nọc tìm mẹ đâu!”

“Vậy cũng phải phá vỡ những xích sắt này trước đã!”

Tần Ninh trịnh trọng nói: “Ngươi chỉ có thể cầu mong là tốc độ không ngừng lột xác hóa của ngươi chậm hơn tốc độ chém xích sắt của ta thôi!”

“Nếu không, không thoát khỏi ràng buộc, ngươi sẽ biến thành con nòng nọc, vậy cũng đừng trách ta!”

“Sư tổ, nhanh nhanh nhanh, gia tăng sức lực đi ạ!”

Thạch Cảm Đương lập tức thúc giục.
Tần Ninh cũng không để ý, linh kiếm Long Cốt Nguyệt vào thời khắc này lại tiếp tục lóe lên ánh sáng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.