Chương trước
Chương sau
Tần Ninh nói tiếp: “Ông nhớ cho kỹ, giao dịch của chúng ta, là thư viện Thánh Hiền đích thân xuất lực, không giải quyết được thì để ta giải quyết!”

“Còn tưởng là ta cầu xin các người chắc?”

“Nếu không phải sợ người ta nói là ta bắt nạt thư viện Thánh Hiền các người, thì ta đã cướp luôn thứ ta cần rồi, cho nên, đừng có chọc ta giận!”

“Chọc giận ta, ta sẽ cướp đồ rồi chạy, các người sống chết mặc kệ!”


Thánh Trường Tồn lúc này vội vàng nói: “Tần công tử xin đừng hiểu lầm, viện trưởng Hạ Tịch Lâm không có ý đó đâu”.

Tần Ninh không nói thêm gì nữa.

“Vậy thì là ý gì?”

Tần Ninh lười phải lắm lời.

Mà lúc này, sáu vô địch cảnh giới Nhân Vị trung kỳ trực tiếp xông lên.

Thương Hoán, Hứa Linh Hoàng cùng Thiên Chung Kiếm đều nhìn về phía Tần Ninh, sát cơ lộ ra rõ ràng.

Tần Ninh giết đệ tử nòng cốt của tam đại thế lực bọn họ, và vô số cao thủ Hóa Thần bát chuyển, cửu chuyển. Nếu không giết Tần Ninh thì sao mà hả giận được.

Hứa Linh Hoàng quát lên: “Cái tên này có thể dẫn động sức mạnh sấm sét trong khu vực Cổ Tháp, hãy cẩn thận”.

“Ừ!”

Ba người lúc này vọt thẳng ra, sát khí toàn thân bừng bừng không dứt.

Lúc này, ba người Nhâm lão chỉ có thể nói là đang đau khổ đối kháng với sáu cảnh giới Nhân Vị trung kỳ.

Mà sáu người Hứa Ngọc Long, Thiên Nhất Thành cùng Thiên Sơn Nhất Kiếm cũng chạy về phía chí bảo trong khu vực Cổ Tháp, không muốn phí thời gian ở đây, cho nên vung toàn chiêu ác.

Thánh Trường Tồn lúc này sợ hãi hô lên: “Tần công tử, còn con bài tẩy nào thì đem ra dùng hết đi, đừng giấu nữa, điều kiện ta đồng ý với ngươi chắc chắn ta sẽ làm được”.

“Được!”

Tần Ninh gật đầu, trực tiếp nhìn về phía Hứa Linh Hoàng, Thiên Chung Kiếm và Thương Hoán, cười nói: “Cảnh giới Nhân Vị sơ kỳ mà thôi, giết thì giết!”

“Các người tưởng là chỉ có mình mình gọi được trợ thủ chắc?”

Tần Ninh nói xong thì vẫy tay.

“Mặc Thiên Tử, giết đi!”

Nói xong, một bóng người đột nhiên xông ra.

Tốc độ nhanh đến cực hạn, như một tia chớp vọt ra.

Rầm rầm rầm...

Trong nháy mắt, ba cảnh giới Nhân Vị sơ kỳ là Hứa Linh Hoàng, Thiên Chung Kiếm và Thương Hoán đều tái mặt, phun máu ra rồi lui lại.

“Khà khà, Tần lão gia, ngài hài lòng chứ?”

Mặc Thiên Tử mặc áo xám, đầu tóc vẫn tán loạn như cũ, khi cười lại càng giống một ông lão ăn xin.

Nhưng một ông già như thế lại xuất thủ rồi đẩy lui ba kẻ mạnh cảnh giới Nhân Vị sơ kỳ trong nháy mắt, trực tiếp làm bọn họ bị thương.

“Hài lòng?”

Tần Ninh xì một tiếng, đáp: “Ta bảo ông giết họ, họ đã chết chưa?”
“Đã hiểu!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.