Chương trước
Chương sau
“Haha, Thánh viện trưởng, mỗi trăm năm khu vực Cổ Tháp sẽ mở ra một lần. Thư viện Thánh Hiền các ngươi chẳng lẽ chưa kiếm đủ sau bao nhiêu năm qua à?”

Tông chủ Thương Hoán vẫn kiên trì như cũ.

Hứa Linh Hoàng và Thiên Chung Kiếm lúc này cũng rất kiên trì.

“Mọi người chắc không biết, thư viện Thánh Hiền có một cửa đi vào không gian lạ, mỗi trăm năm mở một lần, được gọi là khu vực Cổ Tháp, trong đó có huyền khí, huyền quyết, huyền đan đủ cả”.


Thương Hoán cất cao giọng nói: “Nhưng thư viện Thánh Hiền lại độc chiếm, các ngươi nói như vậy có nên hay không?”

Thương Hoán nói ra câu này khiến cảnh tượng hoàn toàn bùng nổ.

Huyền khí!

Huyền quyết!

Huyền đan!

Đó là thứ mà những võ giả vượt qua cảnh giới Hóa Thần ăn và sử dụng.

Thư viện Thánh Hiền lại có một nơi giấu bảo vật như thế sao?

Chẳng trách mà thư viện Thánh Hiền đứng vững không đổ.

Lập tức, có một tông chủ cảnh giới Hóa Thần nói: “Thánh viện trưởng, nơi này nên chia sẻ cùng mọi người mới phải chứ!”

“Đúng vậy, đúng vậy!”, một tông chủ cảnh giới Hóa Thần khác cũng hét lên: “Thư viện Thánh Hiền ăn chặn như vậy sao?”

Đoàn người vào lúc này lập tức bị kích động.

Dù là huyền quyết, huyền đan hay huyền khí thì mỗi một món chí bảo đều mang theo chữ “huyền”, đó là thứ chỉ võ giả vượt qua cảnh giới Hóa Thần mới có thể sử dụng.

Mà uy lực của nó có sự hấp dẫn chí mạng với tất cả mọi người.

Thánh Trường Tồn lúc này có sắc mặt khó coi.

Ông ta đã ngờ đến cảnh tượng này, nhưng thật sự đến bước này thì không ngờ các tông môn lại vô liêm sỉ như thế.

Thánh Trường Tồn lại nói: “Các vị!”

“Khu vực Cổ Tháp là các bậc hiền triết của thư viện Thánh Hiền chúng ta hao phí tâm huyết mới phát hiện, còn là các trưởng lão, viện trưởng từng đời hao tâm tổn phí, thậm chí là sinh mạng để duy trì”.

“Đó không phải là vật mà cả đại lục Bắc Thương cùng sở hữu, mà là của thư viện Thánh Hiền ta!”

“Hành vi của các ngươi như vậy có khác gì bọn ăn trộm ăn cắp không?”

Thánh Trường Tồn nói vậy khiến rất nhiều người á khẩu.

Khu vực Cổ Tháp đúng là thuộc về thư viện Thánh Hiền.

Hành động này của bọn họ chính là cướp đoạt.

Rất nhiều người vì thế mà không biết làm sao.

“Haha...”

Trưởng tộc Hứa gia Hứa Linh Hoàng cười nói: “Coi như là cướp, chúng ta cũng nhận!”

“So với việc để thư viện Thánh Hiền các ngươi độc chiếm núi vàng núi bạc, khiến các ngươi một mình phát triển, trở thành bá chủ, thì ba chúng ta càng hi vọng có thể tiêu diệt thư viện Thánh Hiền các ngươi vào lúc này!”
Hứa Linh Hoàng lúc này đã không hề che giấu nữa.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.