Chương trước
Chương sau
“Đương nhiên, đây mới chỉ là mặt nổi của ba thế lực, mặt chìm thì chắc chắn còn nhiều hơn, nhưng cũng như thư viện Thánh Hiền chúng ta không thể hiện ra bên ngoài mà thôi”.

“Lần này nếu như xảy ra giao tranh thì chắc chắn sẽ là cuộc chiến giữa các cao thủ vô địch cảnh giới Nhân Vị, quyết định thắng bại”.

Mặc Uyên Lâm rốt cuộc cũng không nhịn được nói: “Tần công tử, không biết là cao thủ của Tần gia đã đến chưa?”

Viện trưởng Thánh Trường Tồn của thư viện Thánh Hiền là cảnh giới Nhân Vị sơ kì.


Ông ta cũng không cảm thấy trong mấy ngày gần đây có người khác đến ngoại trừ người cường giả của ba thế lực kia.

Tần Ninh sẽ không lừa bọn họ đấy chứ?

“Yên tâm đi, chuyện ta đã đồng ý chắc chắn sẽ làm được”.

Tần Ninh nói tiếp: “Ba thế lực kia nếu dám cố tình ra tay thì ta đương nhiên sẽ giết bọn chúng không chừa một manh giáp, cam đoan khu vực Cổ Tháp là của thư viện Thánh Hiền các ngươi, bảo đảm căn cơ của thư viện Thánh Hiền!”

Nghe đến đây, Mặc Uyên Lâm lúng túng nở nụ cười, không nói gì nữa.

Nếu như lão tổ đời thứ bảy của bọn họ Mặc Thiên Tử đồng ý ra tay thì mối đe doạ từ ba thế lực kia căn bản chẳng là chuyện gì to tát hết.

Thế nhưng quan hệ giữa lão tổ đời thứ bảy và Mặc gia rất căng thẳng.

Đây đã là chuyện của nhiều năm về trước, gia chủ mỗi một đời của Mặc gia cũng nhiều lần đến lấy lòng Mặc Thiên Tử mới khiến oán niệm của Mặc Thiên Tử với Mặc gia giảm bớt, ít nhất bây giờ có thể nói chuyện cũng đã là tốt lắm rồi.

Còn chuyện ra tay thì không thể nào.

Trừ phi Mặc gia đứng giữa ranh giới tồn vong.

Hào cường tứ phương giờ phút này tụ tập.

Thư viện Thánh Hiền có thể nói là vô cùng náo nhiệt.

Đây là một sự kiện lớn ở toàn bộ đại lục Bắc Thương, cũng là thời khắc mà tứ đại thế lực thể hiện thực lực bá chủ của mình.

Mỗi một lần đầu võ Bắc Thương không biết đã sinh ra bao nhiêu thiên tài xuất chúng.

Mà ai ai sau này hầu như cũng đều trở thành nhân vật lừng lẫy ở đại lục Bắc Thương.

Ví dụ như quốc chủ Thiên Chung Kiếm của cổ quốc Thiên Phong bây giờ, trong một lần đấu võ Bắc Thương đã giành được ngôi vị thiên tử đầu tiên, kế thừa sự nghiệp thống nhất đất nước, cổ quốc Thiên Phong hiện nay dưới tay ông ta liên tục phát triển.

“Yên lặng!”

Lúc này, Hạ Tịch Lâm đứng dậy, nhìn xung quanh.

“Đấu võ Bắc Thương lần này tổ chức ở trong thư viện Thánh Hiền chúng ta, ta thay mặt thư viện Thánh Hiền hoan nghênh tất cả mọi người!”

Tiếng nói của Hạ Tịch Lâm không lớn nhưng đủ để mỗi người có mặt ở đây nghe thấy rõ ràng.

“Lần thi đấu này, đệ tử cảnh giới Thông Thiên và đệ tử cảnh giới Hoá Thần sẽ phân ra tỷ thí riêng”.

“Dưới ba mươi tuổi, ta nghĩ tất cả mọi người đều sẽ tuân thủ đúng quy định”.

“Dù sao thì mọi người cũng biết trên võ đài có trận pháp kiểm tra, nếu như không phải tuổi xương dưới ba mươi tuổi đi vào thì sẽ chỉ có một con đường chết”.

Hạ Tịch Lâm mỉm cười nói: “Tại đây, ta mong mọi người sẽ đề cao tinh thần thi đấu chứ không phải liều mạng chém giết, cho nên nếu đối thủ nhận thua sẽ lập tức dừng thi đấu”.

“Trong lúc nguy cấp cũng sẽ có trưởng lão ra tay ngăn cản”.

“Đương nhiên nếu đã là thi đấu thì bị thương hay chết là điều không thể tránh khỏi cho nên ta hy vọng mọi người không cần phải phô trương thanh thế”.
Nhìn tất cả mọi người, Hạ Tịch Lâm cuối cùng nói: “Bây giờ ta tuyên bố, đấu võ Bắc Thương chính thức bắt đầu!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.