Nghe thấy lời này của Tần Ninh, Mặc Uyên Tử cảm thấy đau đầu.
Vị chủ này sao có thể là một người an phận được chứ.
Ông ta nói mấy lời này đúng là vô ích mà.
Giờ phút này, viện trưởng Thánh Trường Tồn vẫn chưa xuất hiện, thế nhưng ba vị phó viện trưởng, Mặc Uyên Tử, Hạ Tịch Lâm và Giản Tự Hào đều đã đến đủ.
“Lần này xem ra tất cả đệ tử ở các đường đều có tiến bộ, không tồi!”, Giản Tự Hào cười nói.
“Mà Trường Sinh đường có ba vị trí là trao cho ba đệ tử vừa mới nhập môn Trường Sinh Đường, ai mà biết được liệu có phải là gian tế của Hứa gia, Bắc Thương tông hay là cổ quốc Thiên Phong không?”
Hạ Tịch Lâm lúc này ngoài cười nhưng trong không cười nói.
“Nếu là gian tế thì Mặc gia ta và Trường Sinh đường sẽ tự chịu trách nhiệm!”
Mặc Uyên Tử khẽ nói.
Giản Tự Hào bây giờ chỉ cười cười không nói.
Tầng lớp cấp cao ở bên trong Thiên Thánh đường chủ yếu là mấy gia tộc lớn ở đại lục Bắc Thương.
Hạ Tịch Lâm của Hạ gia làm phó viện trưởng, trưởng tộc của Hạ gia Hạ Kiều Minh làm trưởng lão, mà quan hệ giữa Hạ gia và Đỗ gia vô cùng thân thiết.
Giản gia, Giản Tự Hào làm phó viện trưởng, Giản Thiên Lãng thân là trưởng tộc Giản gia cũng giữ chức vị trưởng lão, lúc này Ngô gia và Kiều gia cùng một chiến tuyến với Giản gia.
Đồng thời, Mạc Thành Lỗi của Mạc gia là đường chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/313644/chuong-1395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.