“Phụ hoàng, cổ quốc Đại Hạ chúng ta có rất nhiều cảnh giới Hóa Thần vô địch, mà Tần Ninh hắn chỉ có một mình...”
Bốp!!!
Lại một cái tát nữa vang lên.
Hạ Phương Ki lại quát: “Ngươi có biết hắn vừa làm như thế nào không? Ngươi có biết không?”
Hạ Phưởng Kiệt lắc đầu.
“Giết Tứ vương thúc trong yên lặng, hắn còn mới ở cảnh giới Thông Thiên nhị bộ mà thôi!”
“Bên cạnh hắn còn một người vượt qua cảnh giới Hóa Thần nữa, có thêm nhiều cảnh giới Hóa Thần thì có ích gì chứ, ngu dốt!”
Hạ Phương Ki thật sự tức giận.
Sao ông ta lại sinh ra một đứa vô dụng như vậy chứ!
Mà lúc này, Hạ Phưởng Kiệt hoàn toàn chết sững.
Sau khi chuyện hôm nay qua đi, hắn ta, không còn cơ duyên với ngôi Thái tử nữa!
Tất cả đều vì, hắn ta đắc tội Tần Ninh!
Lúc này, hắn ta chỉ thấy hối hận.
Nhưng Hạ Phưởng Kiệt biết, bản thân không thể báo thù.
Tần Ninh đáng sợ như vậy, báo thù sao được?
Nếu như giận lây sang Tần gia, vậy thì Tần Ninh nhất định sẽ nổi điên, cổ quốc Đại Hạ có thể sẽ toi đời.
Hắn ta rốt cuộc đã đắc tội với yêu nghiệt gì thế này!
Lúc này Tần Ninh quay về đình viện.
Cậu bé Tần Kỳ lúc này chạy tới, không khỏi hỏi: “Ninh ca ca, sao huynh lại làm được thế?”
“Sao huynh lại làm được?”
Tần Ninh suy nghĩ chốc lát rồi đáp: “Trong lòng Ninh ca ca có một hơi thở tạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/313579/chuong-1330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.