Chương trước
Chương sau
Kiếm Tiểu Minh lúc này ngẩn ngơ.

Con mẹ nó chứ!

Xuất hiện hai cảnh giới Hóa Thần nhất chuyển, hai cảnh giới Thông Thiên ngũ bộ, hóa ra đều là mấy lão già xuất quan không ra ngoài, nên không biết chuyện tình dạo này ở vùng đất Cửu U.

Thế này thì toi rồi!


“Nghe nói ông muốn chém ta?”

Một giọng nói bình tĩnh lúc này từ từ vang lên.

Có ba bóng người chậm rãi xuất hiện.

Tần Ninh toàn thân áo trắng, đứng vững ở tường thành, Vân Sương Nhi cùng Diệp Viên Viên đứng hai bên trái phải.

Mấy người Minh Ung, Thiên Ám tức thì sửng sốt.

Ba người Tần Ninh xuất hiện ở cạnh họ lúc nào vậy.

Mà lúc này, Tần Ninh chắp tay sau lưng, nhìn phía trước và nói: “Thanh Vân tông của ta mà ông cũng diệt được à?”

Nghe vậy, ánh mắt của Vân Chá Thiên và Hạng Khí Vũ phát lạnh lên.

“Một cảnh giới Thông Thiên nhị bộ nho nhỏ cũng dám ngông cuồng à?”

Cảnh giới Thông Thiên nhị bộ!

Nghe Hạng Khí Vũ nói vậy, nhóm Minh Ung, Thiên Ám đều chết sững.

Ba năm trước, Tần Ninh mới ở cảnh giới gì? Mới là Thiên Võ mà thôi!

Hiện giờ, đã là cảnh giới Thông Thiên nhị bộ.

Chuyện này... thật sự quá khó tin.

Nhưng một vị cảnh giới Hóa Thần nhất chuyển sao có thể nói sai được.

“Ca, cuối cùng huynh cũng tới!”

Kiếm Tiểu Minh lúc này vỗ quần áo trên người, nói: “Huynh mà không đến nữa thì sẽ phải nhặt xác ta đó”.

“Nếu thật sự nhặt xác của ngươi, ta còn phải giẫm hai cái lên thi thể ngươi nữa cơ!”, Kiếm Tiểu Minh tuy cảnh giới không cao nhưng có truyền thừa của Kiếm Âm Sơn. Trong thời gian ngắn, dù là cảnh giới Hóa Thần cũng không giết chết được cậu ta. Nếu không, ban nãy cậu ta đã chết từ lúc bị đánh lén rồi.

“Thằng nhãi ngu si nhà ngươi e là không biết đến sự đáng sợ của Kiếm Các”, Hạng Khí Vũ kia trầm giọng quát.

“Ông mới ngu si, cả nhà ông đều ngu si!”, Kiếm Tiểu Minh tức thì hét lên: “Giờ ông đi nghe ngóng tin tức về Tần Ninh, tông chủ Thanh Vân tông đi, ta đảm bảo ông sẽ sợ đến tè ra quần”.

Tần Ninh phất tay, nhìn Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi, thản nhiên nói: “Vừa hay có thể xem tiến bộ của hai cô dạo này!”

Diệp Viên Viên cùng Vân Sương Nhi đều gật đầu.

Lúc này, trên tường thành, trưởng tộc Diệp gia là Diệp Thông Nguyên cùng mẹ Diệp Viên Viên là Cốc Nguyệt Hàn đều có mặt, Vân Khánh Tiêu cũng nhìn thấy con gái Vân Sương Nhi.

Cho nên bọn họ đều lo lắng.
Minh Ung cũng chú ý đến việc này.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.