Giờ nghĩ lại, từng câu nói của Tần Ninh lúc trước đều chứa đầy vẻ ngông cuồng và miệt thị.
Nhưng xem ra, đó không phải ngông cuồng miệt thị mà Tần Ninh chỉ nói ra những cảm giác của bản thân mình. Bốn tông môn lớn trong mắt hắn chính xác không là gì cả.
“Vũ Nhi...”
Lâm Thiên Nhai nhìn Lâm Vi Vũ, chậm rãi nói: “Món quà này con đem đi nhé!”
“Vâng!”
Lâm Vi Vũ hiểu những gì Lâm Thiên Nhai đang nghĩ.
Ngày đó, ở trong Mặc cốc, Tần Ninh giết rất nhiều người, nhưng lại không giết cô ta. Điều này đủ để chứng minh Tần Ninh vẫn có chút ít thân thiện với cô ta.
Chuyện này để cô ta ra mặt có lẽ sẽ khiến Tần Ninh không thù hằn gì Kiếm Các.
Đường đường là một trong bốn tông môn lớn, hôm nay Kiếm Các lại phải cúi đầu tặng quà, ăn nói khép nép, để đảm bảo cho an nguy sau này.
Ngày này, đừng nói là Lâm Thiên Nhai, chính là toàn bộ Cửu U đại lục cũng không có một ai nghĩ đến.
Mà cùng lúc đó, Hoàng Phủ gia và Vũ gia cũng âm thầm chuẩn bị.
Tần Ninh đã thể hiện ra năng lực của mình, vậy cũng phải đưa cho hắn sự đãi ngộ xứng đáng.
Mà không chỉ có thế gia truyền thừa, các cổ quốc cũng vì vậy mà rung động.
Tần Ninh là ai? Đến từ đâu? Vì sao lại có thực lực mạnh mẽ như vậy?
Nhất thời,gần như toàn bộ Cửu U đại lục đều bàn tán về Tần Ninh, Thanh Vân tông...
Bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/313538/chuong-1289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.