“Cảnh giới Tam Vị gồm tam đại cảnh giới chính là Nhân Vị, Thiên Vị, Địa Vị, mỗi một cảnh giới được chia ra thành các cấp sơ kỳ, trung kỳ và hậu kỳ”.
“Ở trong Cửu U đại lục, các ngươi rất hiếm thấy sức mạnh của cảnh giới Tam Vị, nhưng sau này khi giao lưu với các đại lục khác các ngươi sẽ gặp được thôi”.
Lão Vệ vừa nói xong, Kiếm Tiểu Minh lập tức không nhịn được hỏi: “Vậy lão Vệ ông là cảnh giới gì?”
“Ta sao?”, lão Vệ híp mắt cười nói: “Ngươi nói ta là cảnh giới gì thì ta chính là cảnh giới đó”.
“Ặc...”
Mấy người lập tức lúng túng.
Lão Vệ nói tiếp: “Kỳ thật các ngươi đừng nản chí, công tử nếu như đã giữ các ngươi ở lại bên mình thì đương nhiên đã chứng minh được giá trị của các ngươi”.
Lời này vừa nói ra, mấy người đều gật đầu.
Mấy người Thẩm Văn Hiên, Lý Nhất Phàm, Thiên Linh Lung và Kiếm Tiểu Minh đều có thiên phú phi thường.
“Tình hình đại khái chính là như thế, bây giờ Cửu U đại lục suy yếu, không thể nói là không có cảnh giới Tam Vị nhưng cực kỳ ít, rất rất ít, hơn nữa đại khái cũng chỉ có Hoàng Phủ gia, Vũ gia, Cổ gia, Hoang gia và cổ quốc Đại Hạ mới có những lão ngoan đồng bất tử trấn giữ”.
“Những lão ngoan đồng kia cơ bản cố đến chết thì cũng chỉ là cảnh giới Nhân Vị sơ kỳ mà thôi, không đáng bận tâm”.
Cơ bản! Cố đến chết! Cũng chỉ vậy!
Mấy người nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/313530/chuong-1281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.