Chương trước
Chương sau
“Cảnh giới Tam Vị gồm tam đại cảnh giới chính là Nhân Vị, Thiên Vị, Địa Vị, mỗi một cảnh giới được chia ra thành các cấp sơ kỳ, trung kỳ và hậu kỳ”.

“Ở trong Cửu U đại lục, các ngươi rất hiếm thấy sức mạnh của cảnh giới Tam Vị, nhưng sau này khi giao lưu với các đại lục khác các ngươi sẽ gặp được thôi”.

Lão Vệ vừa nói xong, Kiếm Tiểu Minh lập tức không nhịn được hỏi: “Vậy lão Vệ ông là cảnh giới gì?”


“Ta sao?”, lão Vệ híp mắt cười nói: “Ngươi nói ta là cảnh giới gì thì ta chính là cảnh giới đó”.

“Ặc...”

Mấy người lập tức lúng túng.

Lão Vệ nói tiếp: “Kỳ thật các ngươi đừng nản chí, công tử nếu như đã giữ các ngươi ở lại bên mình thì đương nhiên đã chứng minh được giá trị của các ngươi”.

Lời này vừa nói ra, mấy người đều gật đầu.

Mấy người Thẩm Văn Hiên, Lý Nhất Phàm, Thiên Linh Lung và Kiếm Tiểu Minh đều có thiên phú phi thường.

“Tình hình đại khái chính là như thế, bây giờ Cửu U đại lục suy yếu, không thể nói là không có cảnh giới Tam Vị nhưng cực kỳ ít, rất rất ít, hơn nữa đại khái cũng chỉ có Hoàng Phủ gia, Vũ gia, Cổ gia, Hoang gia và cổ quốc Đại Hạ mới có những lão ngoan đồng bất tử trấn giữ”.

“Những lão ngoan đồng kia cơ bản cố đến chết thì cũng chỉ là cảnh giới Nhân Vị sơ kỳ mà thôi, không đáng bận tâm”.

Cơ bản! Cố đến chết! Cũng chỉ vậy!

Mấy người nghe thấy lời này hận không thể trực tiếp lột da của lão Vệ.

Cảnh giới Tam Vị rốt cuộc mạnh đến mức nào chứ!

Cảnh giới Hoá Thần cũng đã lật trời đạp biển rồi, vậy thì cảnh giới Tam Vị há chẳng phải là người trời rồi sao?

Lão Vệ nói tiếp: “Thật ra nói cho cùng cảnh giới Cửu Môn là bắt đầu nhập môn võ giả, cửu đại cảnh giới từ cảnh giới Linh Hải đến cảnh giới Hoá Thần chỉ để xây dựng nền tảng, sự mạnh mẽ của võ giả thế giới rộng lớn hơn các ngươi nghĩ nhiều, nhưng đôi khi biết quá nhiều chưa hẳn đã là chuyện tốt”.

“Được được được rồi, lão Vệ ông đừng nói nữa!”, Lý Nhất Phàm bây giờ cũng không chịu nổi, nói: “Cửu đại cảnh giới chỉ để xây dựng nền tảng, ông nói như thế ta chẳng muốn tu luyện nữa”.

Mấy người khác cũng gật đầu.

Lão Vệ cười ha ha một tiếng, nói: “Tránh về sau các ngươi lại hỏi, sau khi vượt qua cảnh giới Hoá Thần sẽ là một thế giới mới, nhưng những lão già vượt qua cảnh giới Hoá Thần ở Cửu U đại lục tiềm lực đã cạn kiệt, chỉ có thể ở lại cảnh giới Nhân Vị mà thôi”.

“Nhưng các ngươi thì khác, tương lai các ngươi nhất định sẽ rất rực rỡ”.

Mấy người lúc này cũng đã tiêu hoá được đống tin tức vừa rồi.

Kỳ thật cũng không khó để hiểu, giống như trước đây ở nội thành Lăng Vân, cảnh giới Cửu Môn đã là mạnh nhất, nhìn thấy cảnh giới Linh Hải thì chính là cảm giác vừa mở miệng liền hét to thành tiếng.

Ở trong mắt những người đó, cảnh giới Linh Hải chính là đại năng, là một sự tồn tại vô cùng mạnh mẽ.

Nhưng đối với mấy người bây giờ mà nói thì một hơi có thể thổi chết một đống cảnh giới Linh Hải.

Cũng giống như thế, hiện tại bọn họ mới chỉ là cảnh giới Thông Thiên, cảnh giới Tam Vị đối với bọn họ mà nói chính là khổng lồ, là vô địch.
Nhưng khi thật sự đạt đến cảnh giới đó thì tầm nhìn của bọn họ sẽ khác.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.