“Độc ác?”
Tần Ninh lắc đầu cười nói: “Ta không cho rằng là như vậy!”
Trông thấy Viêm Nhập Vũ không có ý định nói, hai bàn tay của Tần Ninh siết chặt.
“Ta nói, ta nói.....
Viêm Nhập Vũ lúc này vội vàng hô to.
Tần Ninh chậm rãi thả lỏng bàn tay ra, hai mắt sáng như đuốc.
“Tuyệt Ninh tông ở đây...”
Xát...
Lúc này đột nhiên vang lên một tiếng mũi tên xé gió lao đến, mũi tên nhanh như chớp, nháy mắt xuyên qua cổ họng của Viêm Nhập Vũ.
Trên không trung có một thân ảnh chậm rãi đạp không bay ra.
Nhìn thấy thân ảnh ấy, khí tức sinh mệnh của Viêm Nhập Vũ dần dần biến mất, lúc này dường như nhìn thấy hồi quang phản chiếu, muốn mở miệng nhưng lại không nói được thành lời, không cam tâm nhìn thân ảnh vừa mới xuất hiện kia.
“Hả?”
Tần Ninh lúc này mới ngẩng đầu nhìn lên phía trên.
Nơi đó có một thân ảnh đứng vững, mặc một bộ đồ xanh, đầu đội mũ đen có đính mạng che mặt khiến người ta không thể nhìn thấy rõ dung mạo.
Người đàn ông mặc đồ xanh cứ đứng ở đó như vậy, dường như đã dung hợp với không gian.
“Tới cũng đã tới rồi, tại sao không dám lộ diện gặp người khác? Trông quá xấu xí à?”, Tần Ninh chậm rãi nói.
“Tần tông chủ cố chấp với Tuyệt Ninh tông của ta như thế, ta còn thật sự lo lắng Tần tông chủ nếu biết được vị trí của Tuyệt Ninh tông chúng ta thì sẽ đặc biệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/313498/chuong-1249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.