Tần Ninh vốn không định đối phó với Thánh Vương Phủ và Đại Nhật Thần Giáo, nhưng hai đại tông môn này rõ ràng không nhìn rõ phương hướng, cứ phải tự mình đụng vào miệng giáo!
Nghe đến đây, Ngũ đại trưởng lão và mấy người Lý Nhất Phàm, Thẩm Văn Hiên, Kiếm Tiểu Minh sắc mặt đều thay đổi.
“Tông chủ, ngài vừa đánh một trận lớn, vẫn nên nghỉ ngơi đã”, đại trưởng lão khuyên nhủ.
Ông ta quả thực sợ rồi, nếu Tần Ninh đến chỗ hậu nhân của Viêm Hoàng một trong Tam Hoàng, chỉ sợ mấy lão đó sẽ hoàn toàn phát điên!
Mà Viêm gia thật sự phát điên, rốt cuộc sẽ bộc phát ra lực uy hiếp gì thì không ai biết!
Bởi vì mấy vạn năm nay, không ai dám đến chọc giận Viêm gia.
Cho dù là thế gia cổ hay cổ quốc truyền thừa cũng không muốn đụng vào bọn họ.
“Không cần”.
Tần Ninh chậm rãi nói: “Vốn dĩ đã chuẩn bị khiến bọn chúng trả giá, vậy mà lại không tới tìm ta, thế thì ta sẽ tìm bọn chúng”.
Viêm gia và Tuyệt Ninh tông không thoát khỏi có liên quan, cho dù như thế nào hắn cũng phải tóm được Tuyệt Ninh tông.
Hơn nữa mấy vạn năm trước, có những người lẽ ra phải xuất hiện để gánh vác trách nhiệm cương quốc Bắc Minh sa sút.
Đại trưởng lão lại nói: “Nếu đã như vậy, ta đi cùng tông chủ”.
“Không cần đâu”, Tần Ninh phất tay nói: “Nhiều người thì vướng víu, có lão Vệ, Viên Viên và Sương Nhi đi cùng ta là được rồi”.
Nhìn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/313476/chuong-1227.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.