Tiếng nổ kéo dài rồi bắt đầu bé lại, tia sáng từ từ biến mất, cơn mưa to lúc này cũng dần dần nhỏ xuống.
Một bóng người lúc này ngạo nghễ đứng ở giữa không trung.
Một mái tóc bạc vô cùng nổi bật.
Chính là Tần Ninh!
Còn Dương Đỉnh Thiên đứng ở phía trước lúc này thở hồng hộc, áo trước ngực rách tan, đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi.
Rắc rắc rắc...
Cùng lúc đó, linh kiếm Quy Nguyên trong tay của Tần Ninh cũng vỡ vụn.
Nhưng đối mặt với chuyện linh kiếm Quy Nguyên vỡ tan, sắc mặt của Tần Ninh vẫn không thay đổi, hai mắt sáng như đuốc, nhìn về phía đám người Đại Nhật Thần Giáo.
“Ta hỏi lại các ông một lần nữa, rốt cuộc Tiểu Phi bị bắt đi như thế nào?”
Hai mắt Tần Ninh nhìn chằm chằm Dương Minh Hoàng, đằng đằng sát khí.
“Làm càn!”
Dương Đỉnh Thiên lúc này trầm giọng quát một tiếng, ngay lập tức lại phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt trắng bệch, cuối cùng nói không nên lời.
Sức mạnh sấm sét cuồn cuộn kia quá kinh khủng.
Ông ta là cảnh giới Hoá Thần ngũ chuyển, lại tu luyện Đại Nhật thiên quyết.
Thế nhưng dù vậy vẫn thua ở trong tay của Tần Ninh.
“Nói thêm một câu nữa ta giết chết ngươi!”, Tần Ninh dời mắt, nhìn về phía Dương Đỉnh Thiên, sát khí tuôn trào.
“Đủ rồi!”
Ánh mắt của Dương Minh Hoàng lúc này khoá chặt Tần Ninh, chậm rãi nói: “Ngươi hỏi ta Tiểu Phi ở đâu, ta ngược lại muốn hỏi ngươi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/313471/chuong-1222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.