Mọi người xung quanh đều ngạc nhiên, còn có chuyện như thế sao?
Chuyện này căn bản không có bất cứ tin tức gì được truyền ra ngoài cả.
Tần Ninh tiếp tục nói: “Hôm nay nói đến cùng cũng chỉ là do Thánh Vương Phủ cho rằng ta giết Vương Thanh Trạch, Thanh Vân tông không gánh nổi cơn thịnh nộ của Thánh Vương Phủ, Thánh Vương có lẽ cho rằng Tần Ninh ta lấy được vô số bảo bối tốt ở bên trong Thiên Thận Cung, nếu như bản thân ông ta không ra tay trước thì sẽ bị những thế gia truyền thừa, hậu nhân của Tam Hoàng Thất Vương cướp mất, Thánh Vương Phủ các ông sẽ không đoạt được lợi ích gì hết”.
“Thu lại mấy cái toan tính này của các ông, quanh co lòng vòng với ta, các ông còn non lắm!”
Vương Thanh Trạch cho dù là con trai của Thánh Vương thì người chết cũng đã chết rồi.
Cho dù Thánh Vương thân là chủ phủ của Thánh Vương Phủ cũng không thể điều động tất cả những người cấp cao, có thanh thế lớn trong Thánh Vương Phủ đến đây trả thù được.
Thứ duy nhất có thể khiến toàn bộ Thánh Vương Phủ không màng tất cả điều động đến đây chỉ có bảo vật trong Thiên Thận Cung mà thôi.
Mà Tần Ninh là người cuối cùng xuất hiện trong Thiên Thận Cung, chuyện liên quan đến báu vật trong Mặc Cốc chỉ có Tần Ninh mới biết.
Những bảo vật kia, chỉ một món đồ thôi cũng đủ để khiến toàn bộ Cửu U Đại Lục phát cuồng chứ đừng nói đến hàng ngàn hàng vạn bảo vật.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/313467/chuong-1218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.