“Công tử tắm rửa trước đi!”
Diệp Viên Viên lúc này nói: “Chứ cứ thế đi ra ngoài thì người ta sẽ sợ hãi mất”.
Tần Ninh gật đầu.
Trong phòng, nước nóng bốc hơi lên, Tần Ninh ngồi ngay ngắn trong thùng gỗ, thần sắc bình tĩnh.
Diệp Viên Viên và Vân Sương Nhi lúc này thuần thục thay đồ, rửa mặt giúp Tần Ninh.
Nếu bị người khác thấy cảnh này thì e là chỉ muốn chém Tần Ninh thành trăm mảnh.
Hai vị mỹ nữ tuyệt thế như vậy mà lại ở nơi đơn sơ này tắm rửa cho Tần Ninh, đúng là phí của trời.
Ba năm, Tần Ninh không chỉ đạt cảnh giới Thông Thiên một bước, mà da thịt thân thể còn được Ngọc Lôi thể rèn luyện, có thể nói là hoàn mỹ.
Lúc này, vẻ ngoài cơ thể Tần Ninh giống như một viên ngọc trơn tuột nhẵn nhụi.
Mày kiếm mắt sắc, mặc dù vẫn thư sinh như cũ nhưng lại càng mê người hơn.
Hơn nữa đường cong thân thể cũng gần hoàn mỹ rồi, kết hợp với da thịt trơn tuột đúng là khiến người ta say mê.
Nhất thời, đến cả Diệp Viên Viên cùng Vân Sương Nhi cũng phải thấy xuất thần.
Ba năm qua, hai người các cô luôn tu hành chăm chỉ, nhưng vẫn nhớ kỹ lời Tần Ninh nói, vững chắc nền móng, đạt đến cảnh giới Thông Thiên ba bước.
Mà ba năm này, Tần Ninh lại đạt đến cảnh giới Thông Thiên một bước, là điều mà các cô không nghĩ đến.
“Có đẹp không?”
Tần Ninh hơi nheo mắt lại, đột nhiên mở miệng khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/313430/chuong-1181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.