Viêm Nhập Vũ nhìn bọn họ, thở dài nói: “Lần này tiến vào Thiên Thận Cung cũng không chỉ có mấy nhà chúng ta, Tứ đại tông môn, mấy thế gia kia và cổ quốc Đại Hạ cũng phái người vào, bọn họ không gấp gáp thì chúng ta gấp cái gì?”
Lời này vừa nói, bốn người đều ngây ra.
“Còn nữa, bảo các ông trông chừng Thanh Vân tông, trông chặt không?”, Viêm Nhập Vũ lại nói: “Đã từng nhìn thấy Tần Ninh trở về Thanh Vân tông chưa?”
Bốn vị gia chủ đều lắc đầu.
“Vậy thì không phải tốt sao!”, Viêm Nhập Vũ nói: “Cho dù Thiên Thận Cung có bảo vật quan trọng, vậy chắc chắn cũng đang ở chỗ Tần Ninh, chính là một Thanh Vân tông không tính là gì. Tần Ninh không xuất hiện, chúng ta không được xem nhẹ tình hình mà làm bậy!”
“Giả sử Tần Ninh xuất hiện… vậy thì…”, Viêm Nhập Vũ khẽ cười, không nói thêm.
“Được rồi được rồi, giải tán thôi, cứ từ từ đợi là được, bên cạnh tên tiểu tử đó chẳng qua là có một lão già rất lợi hại, không có gì đáng ngại!”
“Phải!”
“Ừm!”
Trong đại sảnh dần dần yên tĩnh.
Tiến bước chân sột soạt, nam tử mặc áo xám, đầu đội mũ xám, toàn thân mặc chiếc áo choàng xám đi đến.
“Đỗ tiên sinh!”
Nhìn thấy nam tử đó, Viêm Nhập Vũ đột nhiên đứng dậy, trở nên vô cùng lễ độ.
“Viêm Nhập Vũ, xem ra ngươi vẫn thức thời!”
Đỗ tiên sinh gật đầu nói: “Chuyện tiếp theo chỉ cần chờ đợi Tần Ninh, trên người hắn chắc chắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-than-chau/313427/chuong-1178.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.